Cụ Lưu Trọng Văn thi thoảng công bố một ghi chép gì đó. Cứ kiểu lớt phớt vui vui chơi chơi, nhưng thật ra thì không phải vậy. Phong cách của cụ là "tưng văn tửng" vậy.
Hãy đọc dòng này của cụ (kỳ 4 ở dưới):
"Gã vốn chỉ là gã hề yếu đuối như một cơn gió vu vơ lướt qua cuộc đời này thôi, nhưng trót lửng lơ, trót nhìn thấy muôn cảnh vật quê hương để mà yêu, trót nghe thấy, nhìn thấy bao nỗi khổ đau của đồng bào để mà thương mà xót xa, trót ngửi đẫm mùi khói của thù hận, đố kỵ để mà căm giận… Trót, trót, trót... mất rồi…"
Hãy đọc dòng này của cụ (kỳ 4 ở dưới):
"Gã vốn chỉ là gã hề yếu đuối như một cơn gió vu vơ lướt qua cuộc đời này thôi, nhưng trót lửng lơ, trót nhìn thấy muôn cảnh vật quê hương để mà yêu, trót nghe thấy, nhìn thấy bao nỗi khổ đau của đồng bào để mà thương mà xót xa, trót ngửi đẫm mùi khói của thù hận, đố kỵ để mà căm giận… Trót, trót, trót... mất rồi…"
Lần trước, đã đọc cụ ở đây (tháng 3 năm 2016).