Home

Home
Nắng thì cày ruộng, mưa thì đọc sách 晴耕雨讀

24/05/2020

Bộ tứ trụ triều đình Đại Việt sắp tới (các dự đoán như vẫn thường thấy)

Lần trước, cách đây vài năm, từ tháng 5 năm 2015, cũng đã có những dự đoán về bộ tứ trụ triều đình từ năm 2016 (2016-2021). Tức là về nhân sự chóp bu sau Đại hội 12. Về phía học thuật, lúc đó có phân tích được xem là khoa học của bạn Lê Hồng Hiệp (đăng bản tiếng Anh ở Sing, rồi đăng mạng tiếng Việt). Xem lại ở đây.

Lúc ấy, ở thời điểm giữa năm 2015, Lê Hồng Hiệp dự đoán xanh rờn về sự xuất hiện của tân Tổng Bí thư Nguyễn Tấn Dũng vào năm 2016. Thế nhưng, rút cục dự đoán ấy sai bét.

Sau đó, là những dự đoán của bàn dân thiên hạ vào tháng 1 năm 2016, khá rôm rả. Giao Blog đã gom về ở đây.

1. Bây giờ, vào đầu tháng 5/2020, bạn Lê Hồng Hiệp lại vừa đưa ra dự đoan tiếp về bộ tứ sắp tới (vẫn có bài tiếng Anh và bài tiếng Việt). Đưa bài ấy về đây làm bài mở đầu.

2. Các dự đoán khác xuất hiện từ giờ trở đi, sẽ được cập nhật đưa về Giao Blog (dán vào phần bổ sung như mọi khi).

3. Sang đầu năm 2021, thì chắc sẽ lại rôm rả như hồi tháng 1 năm 2016.

Tháng 5 năm 2020,
Giao Blog


----


Dự báo thay đổi nhân sự cấp cao tại Đại hội 13




Tác giả: Lê Hồng Hiệp
Giới thiệu
Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ 13 của Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) dự kiến sẽ ​​diễn ra vào tháng 1 năm 2021. Vài tháng sau đó, một chính phủ mới sẽ được thành lập để lãnh đạo đất nước cho đến năm 2026. Như thường lệ, các thay đổi nhân sự nào được thông qua tại đại hội từ lâu đã trở thành trung tâm chú ý của công chúng và tạo ra rất nhiều đồn đoán. Mặc dù điều này hoàn toàn dễ hiểu nếu xét tính bí mật trong chính trị cấp cao của Đảng cũng như tầm quan trọng của những thay đổi này đối với đất nước, nó cũng mang lại cho các nhà phân tích Việt Nam một cơ hội để tìm hiểu các động lực chính trị của đất nước, đồng thời đưa ra các đánh giá về những thay đổi nhân sự này.
Bài viết này phân tích các yếu tố định hình sự thay đổi lãnh đạo sắp tới của ĐCSVN, triển vọng của các ứng cử viên hàng đầu và tác động đối với chính trị Việt Nam. Bài viết mở đầu bằng cách thảo luận về cấu trúc nhân sự cấp cao của ĐCSVN trước khi phân tích các thay đổi có khả năng xảy ra trong Bộ Chính trị, cơ quan hoạch định chính sách hàng đầu của cả nước. Cuối cùng, bài viết điểm qua các ứng viên tiềm năng cho bốn vị trí lãnh đạo cao nhất và triển vọng đắc cử của họ.
Cấu trúc quyền lực cấp cao: “tam trụ” hay “tứ trụ”?
Mọi dự đoán về thay đổi lãnh đạo cấp cao sắp tới của Việt Nam cần phải tính đến cấu trúc lãnh đạo ở nhóm đầu. Cấu trúc này sẽ định hình không chỉ khả năng đáp ứng tiêu chuẩn và triển vọng của các ứng cử viên cho các vị trí cao nhất mà còn cả động lực trong Bộ Chính trị và Ủy ban Trung ương. Trước tháng 10 năm 2018, dàn lãnh đạo cao nhất của Việt Nam được cấu trúc xung quanh mô hình truyền thống thường được gọi là “tứ trụ”. Theo đó, bốn vị trí hàng đầu (tổng bí thư, chủ tịch nước, thủ tướng và chủ tịch quốc hội) được nắm giữ bởi bốn chính trị gia khác nhau. Tuy nhiên, sau khi Chủ tịch nước Trần Đại Quang đột ngột qua đời vào tháng 9 năm 2018, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã được Quốc hội bầu một tháng sau đó để đồng thời nắm vị trí chủ tịch nước, qua đó chuyển cơ cấu lãnh đạo cấp cao sang cấu trúc “tam trụ” trên thực tế. Do đó, một câu hỏi quan trọng là liệu ĐCSVN sẽ duy trì cấu trúc quyền lực này hay quay trở lại cấu trúc “tứ trụ” truyền thống tại Đại hội tiếp theo.
Khi ông Nguyễn Phú Trọng được bầu vào vị trí chủ tịch nước, vấn đề cấu trúc lãnh đạo tối cao của Việt Nam vẫn còn gây nhiều tranh cãi. Một số nhà phân tích và quan chức cấp cao đã nghỉ hưu công khai tán thành mô hình “tam trụ”, cho rằng đã đến “thời điểm chín muồi” để Việt Nam chuyển sang mô hình này. Những người khác lại nghi ngờ, cho rằng đó là một biện pháp tạm thời được đưa ra do tình thế chính trị. Các diễn biến cho tới nay chỉ ra rằng ông Trọng chỉ giữ chức chủ tịch nước tạm thời và rất có khả năng ĐCSVN sẽ quay lại mô hình “tứ trụ” truyền thống tại đại hội tiếp theo.
Trước tiên, bản thân ông Trọng đã bác bỏ việc “nhất thể hóa” hai vị trí, và tuyên bố rằng ông chỉ đồng thời nắm giữ hai chức vụ một cách tạm thời do tình thế. Thứ hai, chưa có thay đổi nào trong hiến pháp hoặc điều lệ Đảng để thể chế hóa cấu trúc mới. Thứ ba, về mặt kỹ thuật, Văn phòng Chủ tịch nước và Văn phòng Trung ương Đảng chưa được sáp nhập và vẫn hoạt động độc lập, đồng thời không hề có một thảo luận nào về việc sáp nhập hai cơ quan kể trên.
Nếu nhìn lại, quyết định bầu ông Trọng vào vị trí chủ tịch nước thay vì tìm kiếm một ứng cử viên khác dường như là một giải pháp xuất phát từ sự tiện lợi chính trị cho ĐCSVN cũng như dàn lãnh đạo cao nhất. Việc thăng chức cho một chính trị gia khác vào vị trí chủ tịch nước sẽ gây ra một chuỗi thay đổi nhân sự cấp cao, vì Đảng sẽ phải tìm kiếm ứng viên để lấp chỗ trống để lại bởi không chỉ vị chủ tịch nước mới mà còn cả những người được bầu vào vị trí cũ của người đó. Những thay đổi như vậy thường được lên kế hoạch trước và mất rất nhiều thời gian để hoàn thành. Hơn nữa, do ông Trọng sẽ nghỉ hưu tại đại hội tiếp theo, những ứng viên hàng đầu đang cạnh tranh để thay thế ông sẽ không muốn sự xuất hiện của một chính trị gia mới trong nhóm “tứ trụ”. Nguyên nhân là vì ứng viên cho vị trí tổng bí thư thường được lựa chọn trong nhóm tứ trụ của nhiệm kỳ trước. Vì vậy, sự xuất hiện một chủ tịch nước mới sẽ khiến cuộc đua trở nên cạnh tranh hơn và làm giảm cơ hội đắc cử của họ.
Việc quay lại mô hình “tứ trụ” cũng có khả năng được Bộ Chính trị và Ủy ban Trung ương Đảng nhiệm kỳ mới ủng hộ vì nhiều lý do. Thứ nhất, vẫn còn những lo ngại về hậu quả tiềm tàng lâu dài của việc tập trung quyền lực quá mức nếu một chính trị gia đồng thời nắm giữ cả vị trí tổng bí thư lẫn chủ tịch nước. Mặc dù hệ thống chính trị Việt Nam bị chi phối bởi ĐCSVN, nhưng nhìn chung hệ thống chính trị Việt Nam vẫn “đa nguyên” hơn so với hệ thống chính trị Trung Quốc, nơi cả hai vị trí này từ lâu được nắm giữ bởi một chính trị gia duy nhất. Hơn nữa, trong hệ thống chính trị Việt Nam, sự đồng thuận được đánh giá cao hơn so với lãnh đạo mạnh. Cấu hình “tứ trụ” vì thế sẽ phục vụ tốt hơn cho các mục đích này và tạo ra cơ chế “kiểm soát và cân bằng” hiệu quả hơn giữa các nhà lãnh đạo hàng đầu. Thứ hai, có nhiều vị trí hàng đầu hơn có nghĩa là có nhiều dư địa hơn cho Đảng để duy trì sự cân bằng giới tính và vùng miền. Đây là một định hướng truyền thống của Đảng. Cuối cùng, việc có nhiều vị trí hàng đầu hơn đồng nghĩa với việc có nhiều cơ hội thăng tiến hơn dành cho các ủy viên Bộ Chính trị tương lai. Do đó, bản thân họ có động lực cá nhân trong việc ủng hộ quay lại mô hình “tứ trụ”.
Bộ Chính trị nhiệm kỳ mới
Để xác định được các ứng cử viên cho bốn vị trí hàng đầu, cần có cái nhìn tổng quan về danh sách tiềm năng các ủy viên Bộ Chính trị tiếp theo vì chỉ các ủy viên Bộ Chính trị mới được xem xét cho các vị trí này. Theo Chỉ thị số 35-CT/TW của Bộ Chính trị, thời điểm tính độ tuổi tham gia cấp ủy, chính quyền, mặt trận tổ quốc và các đoàn thể chính trị – xã hội cấp trực thuộc Trung ương là tháng 9/2020. Như vậy, các ủy viên Bộ Chính trị hiện tại đã đủ 65 tuổi trước thời điểm tháng 9/2020 sẽ phải nghỉ hưu, ngoại trừ người được chọn để giữ vị trí tổng bí thư nhiệm kỳ tiếp theo. Bảng 1 thể hiện danh sách 16 thành viên đang hoạt động của Bộ Chính trị hiện tại và điều kiện về độ tuổi của mỗi người.
Bảng 1: Danh sách ủy viên Bộ Chính trị khóa 12 đang hoạt động
Họ tênNgày sinhTuổi đến tháng 9/20Chức vụ hiện tạiĐủ điều kiện tái cử
1Nguyễn Phú Trọng14/04/194476Tổng Bí thư, Chủ tịch nướcKhông
2Nguyễn Xuân Phúc20/07/195466Thủ tướngKhông
3Nguyễn Thị Kim Ngân12/04/195466Chủ tịch Quốc hộiKhông
4Trần Quốc Vượng05/02/195367Thường trực Ban Bí thưKhông
5Ngô Xuân Lịch20/04/195466Bộ trưởng Quốc phòngKhông
6Nguyễn Thiện Nhân12/06/195367Bí thư Thành ủy TPHCMKhông
7Tòng Thị Phóng10/02/195466Phó chủ tịch thường trực Quốc hộiKhông
8Trương Hòa Bình13/04/195565Phó Thủ tướng thường trựcKhông
9Phạm Bình Minh26/03/195961Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao
10Tô Lâm10/07/195763Bộ trưởng Công an
11Võ Văn Thưởng13/12/197049Trưởng Ban Tuyên giáo
12Phạm Minh Chính10/12/195861Trưởng Ban Tổ chức Trung ương
13Vương Đình Huệ15/03/195763Bí thư Thành ủy Hà Nội, Phó Thủ tướng
14Trương Thị Mai23/01/195862Trưởng Ban Dân vận Trung ương
15Nguyễn Văn Bình04/03/196159Trưởng Ban Kinh tế Trung ương
16Hoàng Trung Hải27/09/195961Trưởng Ban Văn kiện Đại hội 13
Trong số 16 ủy viên, 8 người sẽ nghỉ hưu tại Đại hội Đảng tiếp theo. Tuy nhiên, vì ứng cử viên cho vị trí tổng bí thư có khả năng được chọn từ nhóm này, một trong số họ sẽ được miễn tiêu chí về độ tuổi. Tám thành viên còn lại đáp ứng yêu cầu về độ tuổi có thể sẽ ở lại nhiệm kỳ tới, ngoại trừ ông Hoàng Trung Hải, người bị kỷ luật vào tháng 1 vừa qua vì những khuyết điểm trong điều hành thời ông còn làm phó thủ tướng trước đây. Mặc dù ông không bị trục xuất khỏi Bộ Chính trị hiện tại, nhưng việc ông bị cách chức Bí thư Hà Nội cho thấy cơ hội để ông được bầu lại vào Bộ Chính trị tiếp theo sẽ rất thấp.
Số lượng ủy viên Bộ Chính trị tiếp theo vẫn chưa được xác định. Tuy nhiên, con số này nhiều khả năng nằm trong khoảng từ 15 đến 19 như tại các kỳ đại hội gần đây, tùy thuộc vào số lượng các ứng cử viên đủ tiêu chuẩn và kế hoạch chuẩn bị nhân sự cấp chiến lược của Đảng. Điều này có nghĩa là ngoài tám thành viên Bộ Chính trị đủ điều kiện tái cử, Đảng sẽ cần bổ sung ít nhất bảy thành viên nữa vào Bộ Chính trị khóa mới. Các ứng cử viên hàng đầu cho các vị trí này sẽ là các Bí thư Trung ương Đảng mà hiện chưa là ủy viên Bộ Chính trị. Số này bao gồm:
Bảng 2: Danh sách Bí thư Trung ương Đảng chưa vào Bộ Chính trị
Họ tênNgày sinhTuổi đến 9/20Chức vụ hiện tại
1Lương Cường15/08/195763Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam
2Nguyễn Văn Nên14/07/195763Chánh Văn phòng Trung ương Đảng
3Nguyễn Hòa Bình24/05/195862Chánh án Tòa án Tối cao
4Phan Đình Trạc25/08/195862Trưởng Ban Nội chính Trung ương
5Nguyễn Xuân Thắng18/02/195763Giám đốc Học viện Chính trị Hồ Chí Minh
6Trần Thanh Mẫn12/08/196258Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam
7Trần Cẩm Tú25/08/196159Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương
Nếu xét việc Đảng nhấn mạnh việc quy hoạch nhân sự cấp chiến lược trong thời gian gần đây, Đảng có thể sẽ muốn bầu tối đa 19 ủy viên Bộ Chính trị để có được một lực lượng nhân sự cấp chiến lược lớn hơn, qua đó có nhiều lựa chọn hơn cho các vị trí lãnh đạo trong tương lai. Nếu vậy, một số thành viên cấp cao khác của Ủy ban Trung ương cũng có thể được xem xét. Họ bao gồm một số quan chức cấp cao của chính phủ và cơ quan đảng ở cả cấp trung ương lẫn địa phương, chẳng hạn như các phó thủ tướng, bộ trưởng/thứ trưởng các bộ chủ chốt, hay trưởng ban/phó ban các ban Đảng, đặc biệt là những người trong tầm ngắm quy hoạch. Tuy nhiên, có lẽ vẫn còn quá sớm để chỉ đích danh những người này vì đấu đá chính trị và những diễn biến mới trong vài tháng tới vẫn có thể định hình tương lai chính trị của họ theo những hướng khác nhau. Hơn nữa, việc lựa chọn các ứng cử viên này có thể phụ thuộc vào việc phân bổ các ghế quan trọng trong chính phủ và bộ máy đảng, cũng như liệu có còn các vị trí mà những người nắm các ghế này cần phải là ủy viên Bộ Chính trị hay không. Vì những dàn xếp như vậy dường như vẫn chưa xong nên vẫn cần thêm thời gian để ban lãnh đạo đảng xác định đủ đội hình Bộ Chính trị nhiệm kỳ tiếp theo.
Ứng cử viên cho các vị trí “tứ trụ”
Phần này phân tích các ứng cử viên tiềm năng cho bốn vị trí trong nhóm “tứ trụ”, tức tổng bí thư, chủ tịch nước, thủ tướng và chủ tịch quốc hội.
Tổng bí thư
Như đã nói, theo truyền thống, ứng viên cho vị trí tổng bí thư thường được chọn trong số bốn chính trị gia hàng đầu của nhiệm kỳ trước. Tuy nhiên, Thường trực Ban Bí thư cũng có thể là một ứng viên đủ điều kiện. Chẳng hạn, trước khi ông Lê Khả Phiêu được bầu làm tổng bí thư vào tháng 12 năm 1997, ông không nằm trong nhóm “tứ trụ” mà là Ủy viên Thường trực Bộ Chính trị, một chức danh tương đương với chức Thường trực Ban Bí thư hiện nay. Như vậy, ông Trần Quốc Vượng cũng sẽ là một ứng viên cho vị trí tổng bí thư khóa mới.
Do giới hạn nhiệm kỳ cũng như tuổi cao và sức khỏe yếu, ông Trọng sẽ nghỉ hưu tại đại hội tiếp theo. Do đó, ba ứng viên thay thế cho ông sẽ là ông Nguyễn Xuân Phúc, bà Nguyễn Thị Kim Ngân và ông Trần Quốc Vượng. Vì cả ba đã quá 65 tuổi vào tháng 9 năm 2020, người được chọn nắm ghế tổng bí thư sẽ được miễn giới hạn tuổi tác, còn hai người còn lại sẽ phải nghỉ hưu.
Trong số ba người, bà Ngân có vẻ bất lợi nhất. Trong lịch sử, kể từ khi thống nhất đất nước năm 1975, vị trí tổng bí thư luôn được nắm giữ bởi một người miền Bắc. Bà Ngân xuất thân từ tỉnh Bến Tre ở phía Nam. Hơn nữa, chính trị cao cấp của Việt Nam vẫn bị áp đảo bởi các chính trị gia nam, vì vậy cơ hội cho một nữ chính trị gia bước lên làm tổng bí thư vẫn còn thấp ở thời điểm này.
Do đó, ông Phúc và ông Vượng dường như là hai ứng viên hàng đầu. Nếu Đảng giữ cấu trúc “tam trụ”, ông Phúc có thể có cơ hội cao hơn nhờ kinh nghiệm phong phú hơn ở cả cấp địa phương lẫn trung ương, cũng như sự ủng hộ mạnh hơn đến từ các chính trị gia địa phương và cộng đồng doanh nghiệp nhờ việc ông đã phục vụ lâu năm trong hệ thống hành pháp. Tuy nhiên, nếu Đảng quay lại mô hình “tứ trụ”, ông Vượng có thể có lợi thế lớn hơn. Việc thiếu kinh nghiệm hành pháp hay địa phương của ông sẽ không còn bị coi là điểm yếu, trong khi gốc gác miền Bắc và thâm niên hoạt động trong bộ máy Đảng của ông sẽ trở thành lợi thế.
Quan trọng hơn, nếu xét chiến dịch chống tham nhũng cấp cao dưới sự lãnh đạo của ông Trọng và việc Đảng nhấn mạnh nhiệm vụ chống tham nhũng, rất có khả năng ông Trọng muốn người kế nhiệm sẽ duy trì di sản của mình và tiếp tục cuộc chiến chống tham nhũng. Ông Vượng, người từng là Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao và Trưởng Ban Kiểm tra Trung ương, có thể được coi là đáp ứng nhiều điều kiện hơn để thay thế ông Trọng. Với việc ông Trọng đang nắm quyền kiểm soát ở mức cao đối với hoạt động của Đảng, đặc biệt là trong vấn đề nhân sự, ông Trọng sẽ là người có tiếng nói quyết định đối với việc lựa chọn người kế nhiệm mình. Như vậy, ứng viên nào được ông hậu thuẫn sẽ có cơ hội thắng cử cao hơn.
Thủ tướng
Do vị trí này đòi hỏi kinh nghiệm, đặc biệt là về quản lý kinh tế, từ năm 1986 đến nay vị trí này luôn được trao cho vị phó thủ tướng phụ trách các vấn đề kinh tế. Do ông Hoàng Trung Hải, người từng giữ chức phó thủ tướng từ năm 2007 đến 2016, đã bị kỷ luật, ông sẽ không được xem xét cho vị trí này. Trong số sáu ủy viên Bộ Chính trị còn lại hiện nay, chỉ có ông Vương Đình Huệ và ông Phạm Bình Minh là phó thủ tướng. Tuy nhiên, do ông Minh chủ yếu phụ trách các vấn đề đối ngoại, ông Huệ, người giám sát các vấn đề kinh tế và tài chính và từng giữ chức Bộ trưởng Tài chính nhiệm kỳ 2011-2016, trở thành ứng viên mạnh nhất cho vị trí này. Tại kỳ họp Quốc hội tới, ông Huệ sẽ được miễn nhiệm chức phó thủ tướng để ông tập trung vào nhiệm vụ Bí thư Hà Nội. Tuy nhiên, điều này sẽ khó ảnh hưởng đến cơ hội trở thành thủ tướng tiếp theo của ông, trừ trường hợp đương kim thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ở lại thêm một nhiệm kỳ nữa, một điều vẫn có xác suất xảy ra dù thấp, chỉ khi Ban Chấp hành Trung ương chấp nhận có hai ngoại lệ về giới hạn tuổi tác trong Bộ Chính trị khóa tới.
Chủ tịch nước và chủ tịch Quốc hội
Ai trong số sáu ủy viên còn lại của Bộ Chính trị sẽ được đề bạt cho hai vị trí này vẫn còn chưa rõ ràng. Các yêu cầu đối với hai vị trí này dường như thấp hơn, và trong quá khứ, các chính trị gia có nền tảng và con đường sự nghiệp rất khác nhau đã từng được bầu.
Đối với vị trí chủ tịch nước, các ứng cử viên chính bao gồm ông Phạm Bình Minh, ông Tô Lâm và ông Phạm Minh Chính. Tuy nhiên, ông Phạm Bình Minh, một nhà ngoại giao kỳ cựu có trình độ tiếng Anh tốt, dường như là ứng viên nổi bật nhất. Vì chủ tịch nước sẽ phải tham gia vào nhiều hoạt động đối ngoại, bao gồm các chuyến thăm song phương và tham dự các sự kiện đa phương, ông Minh sẽ có lợi thế đáng kể so với hai ứng cử viên còn lại.
Đối với vị trí chủ tịch Quốc hội, ngoại trừ ông Võ Văn Thưởng, người có tuổi đời còn khá trẻ có thể là một bất lợi đối với ông, các ủy viên Bộ Chính trị còn lại (Phạm Bình Minh, Tô Lâm, Phạm Minh Chính, Trương Thị Mai, Nguyễn Văn Bình) đều có cơ hội khá cân bằng để được xem xét cho vị trí này. Họ đều là đại biểu quốc hội và có những ưu thế riêng để được cân nhắc. Tuy nhiên, các yếu tố khác liên quan đến nền tảng nghề nghiệp, các mối quan hệ trước đây, cũng như khả năng cân nhắc họ cho các vị trí khác, đều có thể ảnh hưởng đến cơ hội của họ. Chẳng hạn, trong khi ông Minh có thể được đề cử vào vị trí chủ tịch nước, thì mối quan hệ thân thiết với cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng của ông Bình và việc ông Lâm bị cho là chịu một phần trách nhiệm liên đới với các vấn đề tham nhũng trong quá khứ tại Bộ Công an có thể là “gánh nặng” đối với cả hai người. Do đó, bà Mai và ông Chính dường như là hai ứng viên sáng cửa nhất cho vị trí này. Nếu Đảng ưu tiên một nữ chính trị gia để đảm bảo mức độ bình đẳng giới nhất định trong nhóm “tứ trụ”, bà Mai sẽ là ứng cử viên nặng ký hơn. Nếu không, ông Chính sẽ có cơ hội đắc cử cao hơn.
Kết luận
Không giống như tại Đại hội 12 khi có sự cạnh tranh gay gắt giữa hai nhóm do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng dẫn đầu, môi trường chính trị của Việt Nam trước thềm Đại hội 13 tương đối yên ắng, với việc ông Trọng kiểm soát chặt chẽ việc chuẩn bị cho đại hội. Vì vậy, các vị trí nhân sự cho nhiệm kỳ tiếp theo nhiều khả năng sẽ được sắp xếp thuận lợi. Tuy nhiên, sự cạnh tranh giữa các chính trị gia hay các nhóm nhất định, cộng với các sự cố bất ngờ có thể xảy ra trong mấy tháng tới, hay các trường hợp ngoại lệ do Trung ương Đảng quyết định, vẫn có thể tác động vào quá trình này. Việc Đảng quay lại với mô hình “tứ trụ” dù khả năng cao sẽ xảy ra nhưng vẫn cần phải được xác nhận tại đại hội.
Một vấn đề cần được giải quyết trong nhiệm kỳ tới là sự thưa thớt các chính trị gia miền Nam trong hàng ngũ lãnh đạo của Đảng. Nếu ông Võ Văn Thưởng được yêu cầu chờ đến lượt mình vào năm 2026, sẽ không có chính trị gia miền Nam nào trong nhóm “tứ trụ” của nhiệm kỳ tiếp theo. Tương tự, nếu không có thay đổi lớn diễn ra trong vài tháng tới, có khả năng sẽ chỉ có khoảng ba chính trị gia miền Nam trong Bộ Chính trị khóa mới. Có một cơ cấu lãnh đạo cân bằng vùng miền trong các cơ quan quyền lực cấp quốc gia là một trong những mục tiêu của Đảng, nhưng dường như việc thiếu các ứng viên đủ điều kiện xuất thân từ miền Nam đang khiến mục tiêu này khó đạt được trong tương lai gần.
Do đó, việc xác định và đào tạo các chính trị gia có năng lực xuất thân từ miền Nam nên là một nhiệm vụ quan trọng đối với ban lãnh đạo tiếp theo để khôi phục sự cân bằng vùng miền trong dàn lãnh đạo cấp cao của Đảng. Nếu không, sự vắng bóng kéo dài của đại diện miền Nam trong các thể chế chính trị hàng đầu, cùng với một số chính sách kinh tế được cảm nhận là thiếu công bằng đối với các tỉnh thành phía Nam, có thể tạo ra những tình cảm không lành mạnh trong người dân và các chính trị gia miền Nam, từ đó có thể làm nảy sinh các vấn đề tiềm tàng cho đất nước trong tương lai.
Một phiên bản tiếng Anh của bài viết đã được xuất bản trên ISEAS Perspective.


http://nghiencuuquocte.org/2020/05/08/du-bao-thay-doi-nhan-su-cap-cao-tai-dai-hoi-13/

.


---



BỔ SUNG


13.

-----------------------------------
Trung ương 15 của đảng CSVN khoá 12 kết thúc chóng vánh phiên họp có 1 ngày rưỡi. Buổi sáng đầu tiên là khai mạc, giới thiệu thành tích, chào hỏi. Đến chiều thông báo nhân sự chủ chốt. Sáng hôm sau bế mạc.
Tất nhiên trước đấysự thăm dò, vận động, công tác tư tưởng đã được gửi đi và nhận ý kiến phản hồi. Thấy hòm hòm thì đảng mới họp và đưa ra thông báo chính thức trước trung ương mà thôi.
Theo sự rò rỉ thì nhân sự chủ chốt được đưa ra như sau.
1 Nguyễn Phú Trọng tổng bí thư
2 Nguyễn Xuân Phúc chủ tịch nước
3 Phạm Minh Chính thủ tướng
4 Vương Đình Huệ chủ tịch quốc hội.
Bàn về từng trường hợp thì trường hợp ông Trọng sinh năm 1944, ở tuổi 77 ông tiếp tục làm tổng bí thư thêm một khoá 5 năm nữa. Thực sự thì ngay khi ông Trọng làm thêm khoá trước, đã có ý kiến nhận định rằng ông sẽ không chịu về bởi quyền lực là thứ con người ta không dễ gì từ bỏ khi mà không có ai đủ sức bắt họ phải bỏ.
Ông Trọng nắm hết mọi cơ quan, tổ chức làm nhân sự. Thường bản chất người Việt thì khi người cao tuổi, đứng đầu đưa ý kiến hỏi ai dứng đầu tiếp. Vì khách sáo ai cũng nói thôi bác cứ làm tiếp, mọi thứ đang tốt mà. Vì sợ hãi bị trù dập, họ cũng bảo thôi bác làm tiếp đi, mọi người ai cũng tín nhiệm bác. Vì nịnh bợ để mong được sắp ghế cho mình, ai cũng bảo ngoài bác ra chả ai làm được bây giờ, bác là trường hợp đặc biệt ngàn năm có một.
Ông Trọng biết bọn cấp dưới sẽ nói thế vì những lý do dối trá như thế, nhưng ông sẽ trơ mặt ra coi những lời đó là thật lòng. Thế là ông bảo thôi thì vì đại cục, vì sự tồn vong của đảng, vì tình thế như vậy tôi phải ngồi lại. Đấy là do mọi người chứ tôi không tham quyền cố vị đâu nhé.
Trường hợp thứ 3 là anh Phạm Minh Chính ( bỏ qua anh Phúc để viết sau ).
Anh Chính từ tướng công an lên làm thủ tướng. Dư luận dị nghị sao không để anh Huệ làm vì thủ tướng cần am hiểu về kinh tế.
Đấy là nói vậy, chứ thể chế này chức thủ tướng đâu cần am hiểu về kinh tế, cứ nhìn khối chức vụ khác thì thấy, bạn Võ Văn Thưởng có thể làm được trưởng ban tuyên giáo, anh Hùng Viettel có thể làm bộ trưởng bộ thông tin truyền thông. Làm sếp ở Việt Nam không cần chuyên môn, chỉ cần trung thành với đảng và đủ uy để cấp dưới sợ ( cái này diễn giải là nhân sự có uy tín, tập hợp được sự đoàn kết ). Nói thật là bất cứ thằng trợ lý thủ tướng nào của anh Phúc bây giờ cũng đều giỏi hơn anh ấy. Và nói luôn có khi chúng còn giỏi hơn anh Vương Đình Huệ về độ am hiểu kinh tế Việt Nam. Anh Chính từng là đại sứ ở nước ngoài , từng là thứ trưởng bộ công an, rồi trưởng ban tổ chức trung ương. Nếu anh làm thủ tướng chắc chắn uy thế của anh rất mạnh, các quyết định của anh đưa ra sẽ được triển khai ít gặp sự chống đối ngầm.
Trường hợp thứ 4 là anh Vương Đình Huệ, anh Huệ được dự định vào chức chủ tịch quốc hội. Từ bí thư Hà Nội lên chủ tịch quốc hội là con đường mà tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã trải qua. Trong trường hợp ông Trọng chết đột ngột, anh Huệ có lẽ là người thay thế. Vì vậy anh được xếp vào chức vụ này.
Nói chung anh Chính và anh Huệ đều có thể đổi chỗ cho nhau. Nhưng anh Huệ sở dĩ làm chủ tịch quốc hội là dự phòng cho trường hợp ông Trọng mất, từ quốc hội sang làm tổng bí thư sẽ thuận tiện hơn, vì chức chủ tịch quốc hội bỏ dở giữa chừng để người khác thay thế dễ hơn là chức thủ tướng giữa chừng thay người. Quốc hội thì đến kỳ điều khiển phiên họp, bàn giao dễ hơn chức thủ tướng điều hành hàng ngày. Nếu cho anh Chính làm chủ tịch quốc hội, lỡ ông Trọng chết, anh Chính làm tổng bí thư mà xuất thân từ công an cũng không vừa mắt thiên hạ cho lắm.
Ngay từ bây giờ có thể khẳng định nếu khoá 14 tới vào năm 2026 nếu Trọng và Phúc ra về, thì trường hợp đặc biệt làm tổng bí thư, chủ tịch nước sẽ là hai anh Huệ và Chính. Hai anh đều học ở nước ngoài, xuất thân gia đình không phải con ông cháu cha. So với tiêu chuẩn còn trong độ tuổi và đã là uỷ viên BCT một nhiệm kỳ, chưa vướng kỷ luật, thì hai anh có nhiều ưu thế hơn những người khác.
Trường hợp thứ 2 là anh Nguyễn Xuân Phúc làm chủ tịch nước.
Cái này mới đáng bàn, cho nên phải để đến cuối bài. Chức chủ tịch nước tưởng là to nhưng chỉ là hữu danh vô thực. Cái mà có quyền là tiếng nói trong trung ương vì có quyền điều khiển phiên họp trung ương theo ngày. Quân đội do công an năm, công an do thủ tướng nắm. Chủ tịch nước coi ngoại giao, nghi lễ. Bạn nào muốn tìm hiểu sâu thì đọc Chế Định Chủ Tịch Nước theo hiếp pháp ( sửa đổi năm 2001) thì rõ, còn lười đọc thì chỉ cần so sánh phó chủ tịch nước thường trực với phó thủ tướng thường trực là biết ngay quyền lực của hai cái ghế này.
Phiếu thăm dò anh Phúc được 95% phiếu tín nhiệm, cao hơn ông Trọng rất nhiều. Anh Phúc có nhiều sân sau thế lực gắn bó.
Nếu anh Phúc trước khi lấy phiếu tín nhiệm, xin rút về hưu vì lý do dính bê bối con riêng nào đó, có khi lại là nước cờ cao. Nhưng anh muốn ở lại để làm thủ tướng hay tổng bí thư, không được hai chức đấy lại là dở. Trường hợp các sân sau của anh bị tấn công như anh Trần Đại Quang, anh Phúc khó có gì chống đỡ. Anh Quang từ bộ công an lên, anh có bộ sậu tướng lĩnh ở bộ công an mà quân của anh còn chết như ngả rạ. Anh Phúc bị tấn công thì lấy gì ra đỡ. Nếu là chủ tịch quốc hội anh còn gạt không bàn việc này, chưa chấp nhận việc kia.
Không có gì che đỡ, lại uy tín cao hơn cả tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, quá trình làm thủ tướng không thể nào không có những sai sót vì bản chất chức vụ này liên quan đến nhiều dự án, chính sách kinh tế.
E rằng anh Phúc như tướng lĩnh ngày xưa, uy tín và danh tiếng cao hơn cả vua, được gọi về kinh thành giữ chức to hơn nhưng không có quyền, một dạng tước binh quyền rồi chờ dịp hạ thấp uy tín sau đó kết liễu một nhát.
Không phải vô cớ mà trước trung ương 15 có một hai ngày, đồng loạt các báo chí nhắc đến vụ chạy chức 27 tỷ có liên quan đến con rể anh Phúc là Vũ Chí Hùng. Viện kiểm sát hoàn tất cáo trạng, chờ toà sơ thẩm xét xử. Toà sơ thẩm có yêu cầu trả hồ sơ mở rộng điều tra, làm rõ thêm lời khai mới. Rồi đến toà phúc thẩm nữa.
Lần trước ông Trọng huênh hoang mình được 100% tín nhiệm, lần này ông được 82% cũng chẳng sao, nếu như không có người khác được tín nhiệm hơn ông rất nhiều. Hai anh Chính, Huệ còn độ tuổi thì không nói làm gì. Nhưng trường hợp đặc biệt ở lại có hai người là ông và anh Phúc, anh Phúc lại hơn ông rất nhiều tín nhiệm. Như thế người ta sẽ đặt câu hỏi Nguyễn Phú Trọng là tên tham quyền quá thể, lần trước hắn đặt ra một trường hợp duy nhất đặc biệt để hắn ngồi lại. Lần này hắn không được tín nhiệm nữa thì hắn đặt thêm hai trường hợp, để hắn được là trường hợp thứ hai.
Rõ ràng nếu chỉ chọn một trường hợp duy nhất như tiền lệ, thì Nguyễn Phú Trọng phải về để chỗ cho Nguyễn Xuân Phúc. Nhưng ông ta đã lại thêm thành hai trường hợp đặc biệt, rồi bất chấp điều lệ đảng để ngồi lại ghế tổng bí thư ba nhiệm kỳ liên tiếp.
Không hạ được Nguyễn Xuân Phúc, tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ còn nhục mặt với đời vì sự tham lam quá độ. Nếu hạ được, ông ta sẽ giải toả được nỗi nhục này.
Anh Huệ, Chính không có liên quan gì đến những sân sau của anh Phúc. Đợt tới mà anh Trạc Nghệ An được ngồi ghế bộ trưởng công an, một người cũng không dính dáng gì tới sân sau của anh Phúc.
Anh Phúc bị cô lập hoàn toàn. Thế của anh Phúc như người ta nói là không có một tấc sắt trong tay. Nguy hiểm không thể không tính đến.
Hy vọng từ giờ đến đại hội, anh Phúc sẽ sát cánh với anh Trương Hoà Bình để lật lại được tình thế. Việc anh Trương Hoà Bình và cánh miền Nam trắng tay ra về đang gây phẫn uất trong lòng phe cánh miền Nam mà Trương Tấn Sang đang là thủ lĩnh. Chỉ cần một chỉ dấu hiệu triệu của các anh thông qua ngòi bút Trương Huy San, quần hùng Nam Bộ và Trung Bộ sẽ sẵn sàng quật khởi trong đại hội 13 này. Như đại hội 12 trước còn gay cấn đến giữa chừng đại hội. Một ý kiến công khai chỉ nên một trường hợp đặc biệt ở lại, chọn trong số người có tín nhiệm cao nhất. Chỉ thế thôi và những lời tán đồng ắt sẽ rộ lên. Mầm chiến thắng của các anh rất lớn, chỉ cần can đảm khơi dậy mà thôi.



12.

Nhân sự lãnh đạo chủ chốt khóa XIII và Điều lệ Đảng

Nhân sự lãnh đạo chủ chốt khóa XIII và Điều lệ Đảng

Thay vì phải hôm nay (18-1) mới kết thúc như thông báo ban đầu, Hội nghị Trung ương 15 đã bế mạc sáng qua, sau hơn một ngày làm việc, hoàn tất việc đề cử nhân sự bốn chức danh chủ chốt: Tổng bí thư, Chủ tịch nước, Thủ tướng Chính phủ, Chủ tịch Quốc hội. 

Đây là hội nghị lần cuối cùng của Ban chấp hành Trung ương khóa XII - cơ quan lãnh đạo mà theo Điều lệ là có trách nhiệm, thẩm quyền trong chuẩn bị phương án nhân sự Trung ương, Bộ Chính trị, Ban bí thư để trình Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII, dự kiến khai mạc ngày 25-1 tới.

Nhân sự lãnh đạo chủ chốt khóa XIII và Điều lệ Đảng - ảnh 1
Tổng bí thư, Chủ tịch nước phát biểu bế mạc Hội nghị Trung ương 15. Ảnh: TTXVN

Hiểu thế nào là trường hợp “đặc biệt”?

Phát biểu bế mạc hội nghị, Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng cho biết Hội nghị Trung ương 15 đã “thông qua nhân sự là ủy viên Bộ Chính trị khóa XII thuộc trường hợp “đặc biệt” tái cử khóa XIII và danh sách đề cử các đồng chí vào các chức danh lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Nhà nước nhiệm kỳ khóa XIII với số phiếu tập trung rất cao”.

Không quá bất ngờ nếu người đứng đầu Đảng, Nhà nước nhiệm kỳ Đại hội XII là trường hợp “đặc biệt” được Bộ Chính trị, Trung ương giới thiệu tái cử ở Đại hội XIII. Bởi trong nhiều hội nghị gặp gỡ Đoàn đại biểu Quốc hội Hà Nội, cử tri đã bày tỏ mong muốn Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tiếp tục giữ trọng trách thêm nhiệm kỳ nữa vì uy tín rất cao cả trong Đảng, trong nhân dân ở nhiệm kỳ thứ hai…

Về trường hợp “đặc biệt”, PGS Nguyễn Viết Thông, Tổng thư ký kiêm Ủy viên thường trực Hội đồng Lý luận Trung ương, cho biết: “Đặc biệt” được nêu rõ trong Kết luận 75 của Trung ương về phương hướng công tác nhân sự Ban chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII, ban hành tháng 5-2020, sau Hội nghị Trung ương 12. 

Theo đó, có hai căn cứ để xác định trường hợp “đặc biệt”: Người có phẩm chất, năng lực uy tín nổi trội; căn cứ vào nhu cầu thực tiễn của lĩnh vực, vị trí cụ thể.

“Để đi đến quyết định này, Bộ Chính trị đã phải chuẩn bị rất kỹ với nhiều vòng, nhiều lượt thăm dò, lấy ý kiến Trung ương, rồi thảo luận, thống nhất cao mới trình ra Hội nghị Trung ương 15 quyết định” - ông Thông nói.

Còn theo TS Nhị Lê, nguyên Phó Tổng biên tập Tạp Chí Cộng Sản - cơ quan lý luận của Trung ương Đảng, thì việc giới thiệu nhân sự Tổng bí thư khóa tới, Hội nghị Trung ương 15 phải cân nhắc rất kỹ lưỡng tình hình toàn Đảng, nhất là những gì đã trải qua, bộc lộ ở nhiệm kỳ Đại hội XII và nhiệm vụ giai đoạn tới.

TS Nhị Lê nói: Thứ nhất, về tính chất, nhiệm kỳ khóa XII là sự tiếp tục chuẩn bị những điều kiện căn bản của quốc gia để đi đến mục tiêu năm 2030, năm 2045. Việt Nam đã vào nhóm 10 nền kinh tế tăng trưởng nhanh nhất, 11 trong 16 nền kinh tế tăng trưởng dương trong hoàn cảnh đại dịch COVID-19 hoành hành. Cho nên nhân sự trụ cột quốc gia phải bảo đảm sự liên tục về lãnh đạo, chỉ đạo thực tiễn.

Thứ hai, công cuộc xây dựng, chỉnh đốn Đảng từ Nghị quyết Trung ương 4 khóa XI đến Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII và đặc biệt là nhiệm vụ phòng, chống tham nhũng cũng cần bảo đảm sự liên tục, không đứt đoạn, không chùng xuống… Chỉ trong một nhiệm kỳ mà riêng Bộ Chính trị đã một người bị xử lý hình sự, hai người bị kỷ luật; cán bộ thuộc diện Trung ương quản lý phải xử lý tới 110 người. 

Thứ ba, nhân dân vui mừng với kết quả ấy nhưng chưa hài lòng, tin tưởng nhưng chưa tuyệt đối. Uy tín của Đảng với nhân dân, với quốc tế lên cao nhưng cần tiếp tục củng cố để bền vững hơn. Điều đó cho thấy nhiệm kỳ tới, nhiệm vụ chỉnh đốn Đảng, củng cố lòng tin của nhân dân với Đảng còn rất nặng nề.

“Thực tiễn ấy đòi hỏi việc chuyển giao thế hệ lãnh đạo, chỉ đạo, nhất là cán bộ tầm chiến lược, rường cột như tứ trụ phải rất thận trọng” - TS Nhị Lê nói. 

“Đường lối đúng đã có thì nhân tố quyết định là công tác cán bộ. Nhưng bản thân sự chuẩn bị của Ban chấp hành Trung ương mà rường cột là Bộ Chính trị gặp không ít khó khăn, thiếu nguồn lực lượng. 

Trong một nhiệm kỳ, ngoài số ủy viên Bộ Chính trị bị xử lý, kỷ luật như thế còn có một đồng chí mất khi đang giữ trọng trách, một ốm bệnh đến mức không thể tiếp tục làm nhiệm vụ. Vậy thì cần có quyết định phù hợp để tiếp tục chuẩn bị nhân sự chủ chốt không chỉ trong nhiệm kỳ Đại hội XIII mà cả các nhiệm kỳ tiếp theo” - TS Nhị Lê nêu.

Nhân sự lãnh đạo chủ chốt khóa XIII và Điều lệ Đảng - ảnh 2
Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng và Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc với các đại biểu dự bế mạc Hội nghị Trung ương 15 vào sáng 17-1.
Ảnh: TTXVN

Không nên sửa Điều lệ Đảng

Tuy nhiên, vấn đề đặt ra là Điều lệ Đảng sau lần sửa đổi ở Đại hội IX, năm 2001 đã bổ sung quy định: “Tổng bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp” và nội dung này được giữ nguyên sau lần sửa đổi lớn ở Đại hội XI, năm 2011.

PGS Nguyễn Viết Thông cho rằng đây là tình huống “đặc biệt”, không nên đặt ra vấn đề sửa Điều lệ. Ông nói: Đại hội Đảng toàn quốc mới có thẩm quyền quyết định vấn đề này. Nhưng qua ba Hội nghị Trung ương 11, 13, 14 cũng như góp ý của các tổ chức trong hệ thống chính trị, của nhân dân thì hầu hết nhất trí với đề nghị của Ban chấp hành Trung ương là không đặt vấn đề sửa đổi Điều lệ ở Đại hội XIII.

“Điều lệ quy định Tổng bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp. Theo tôi, quy định này không chỉ điều chỉnh với chức danh Tổng bí thư mà còn có giá trị định hướng, dẫn tới các quy định ràng buộc với chức danh người đứng đầu trong cả hệ thống chính trị. Không chỉ là bí thư ở cấp ủy các cấp mà còn người đứng đầu các cơ quan, tổ chức, đơn vị nhà nước nữa.

Điều lệ là quy định mang tính lâu dài, nguyên tắc. Nhưng không vì vậy mà thành rào cản cho tình huống đặc biệt phát sinh, nhất là khi giải pháp đưa ra đạt được đồng thuận, nhất trí cao ở Bộ Chính trị, Trung ương khi giới thiệu, đề cử và ở Đại hội toàn quốc khi thông qua danh sách giới thiệu, và kết quả bầu cử.

Trường hợp Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tiếp tục nhiệm kỳ thứ ba nếu có thì là rất đặc biệt. Vì rất đặc biệt nên không thể lấy đó làm lý do để sửa, bỏ quy định không quá hai nhiệm kỳ của Điều lệ” - ông Thông nói.

Tổng bí thư

Bảo đảm đầy đủ các tiêu chuẩn chung của ủy viên Bộ Chính trị, Ban bí thư, đồng thời cần có những phẩm chất, năng lực: Có uy tín cao trong Trung ương, Bộ Chính trị, trong toàn Đảng và nhân dân; là trung tâm đoàn kết, quy tụ và phát huy sức mạnh tổng hợp của cả hệ thống chính trị, của toàn Đảng, toàn dân và sức mạnh thời đại để thực hiện thắng lợi hai nhiệm vụ chiến lược xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”... 

Đã kinh qua và hoàn thành tốt nhiệm vụ ở chức vụ bí thư tỉnh ủy, thành ủy hoặc trưởng ban, bộ, ngành Trung ương; tham gia Bộ Chính trị trọn một nhiệm kỳ trở lên; trường hợp đặc biệt do Ban chấp hành Trung ương quyết định.

(Theo Quy định 214-QĐ/TW ngày 2-1-2020) 


https://plo.vn/thoi-su/chinh-tri/nhan-su-lanh-dao-chu-chot-khoa-xiii-va-dieu-le-dang-962193.html




11.


Tác giả: Lê Hồng Hiệp

“Chính trị là nghệ thuật của những điều có thể”. Câu nói nổi tiếng của chính trị gia người Phổ Otto Von Bismarck hàm ý rằng các chính trị gia đôi khi phải thỏa hiệp với nhau để đạt được những giải pháp mà tất cả các bên liên quan đều có thể chấp nhận. Những thỏa hiệp như vậy thường biến những giải pháp chính trị dường như là không tưởng trở nên khả dĩ. Một ví dụ điển hình cho câu nói này chính là kết quả của Hội nghị lần thứ 15 Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) khóa 12.

Hội nghị Trung ương lần thứ 15 của ĐCSVN, diễn ra trong hai ngày 16-17/01/2021, đã đưa ra quyết định về các vị trí nhân sự hàng đầu của Việt Nam vốn sẽ được thông qua tại đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ 13 sắp tới của Đảng. Thông tin không chính thức nhưng đáng tin cậy từ hội nghị cho thấy Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ tiếp tục ở lại giữ cương vị tổng bí thư và Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc sẽ được đề bạt làm chủ tịch nước. Trong khi đó, vị trí thủ tướng sẽ do ông Phạm Minh Chính, hiện là trưởng ban tổ chức trung ương, tiếp quản, và ông Vương Đình Huệ, nguyên phó thủ tướng chính phủ và hiện là bí thư thành ủy Hà Nội, sẽ trở thành tân chủ tịch quốc hội.

Việc Trung ương Đảng chấp thuận để Tổng Bí thư Trọng, hiện 77 tuổi, ở lại dù tuổi cao, sức yếu và đã hết giới hạn nhiệm kỳ là một điều bất ngờ đối với hầu hết các nhà quan sát chính trị Việt Nam. Trong một bài bình luận vào tháng 9 năm 2020, tác giả bài biết này cho rằng có khả năng ông Trọng sẽ ở lại sau Đại hội 13 nhưng trên cương vị chủ tịch nước chứ không phải tổng bí thư. Điều này là do trong khi Đảng có thể một lần nữa coi ông Trọng là “trường hợp đặc biệt” để miễn giới hạn tuổi tác cho ông, thì Điều lệ của Đảng quy định rằng “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp”. Vì ông Trọng đang đảm nhiệm nhiệm kỳ tổng bí thư thứ hai và đảng chưa công bố bất kỳ ý định nào sẽ sửa đổi điều lệ, giới hạn nhiệm kỳ sẽ là trở ngại lớn nhất để ông có thể ở lại trên cương vị tổng bí thư. Tuy nhiên, quyết định được đưa ra tại Hội nghị Trung ương 15 có nghĩa là việc sửa đổi điều lệ Đảng sẽ được tiến hành ngay tại Đại hội 13 để mở đường cho ông Trọng tiếp tục ở lại.

Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cũng được nhiều người cho là sẽ nghỉ hưu nếu không giành được vị trí tổng bí thư. Điều này là do ông Phúc, hiện 67 tuổi, đã vượt quá giới hạn 65 tuổi để tái cử vào Bộ Chính trị, trong khi thông lệ là chỉ có một trường hợp đặc biệt được áp dụng cho vị trí tổng bí thư. Tuy nhiên, Hội nghị Trung ương 15 đã quyết định lần này ông Phúc sẽ được coi là trường hợp đặc biệt thứ hai để có thể ở lại đảm nhiệm chức chủ tịch nước.

Việc sắp xếp để ông Phạm Minh Chính đảm nhiệm vị trí thủ tướng chính phủ và ông Vương Đình Huệ đảm nhiệm vị trí chủ tịch quốc hội ít gây ngạc nhiên hơn. Tuy nhiên, việc ông Chính được đề bạt nắm giữ chức thủ tướng cũng là một sự phá vỡ truyền thống vì từ năm 1986 đến nay, vị trí này luôn được dành cho một trong các phó thủ tướng của nhiệm kỳ trước, một vị trí mà ông Chính chưa từng đảm nhiệm. Hơn nữa, việc không có chính trị gia miền Nam nào nắm giữ một trong bốn vị trí cao nhất có nghĩa là Đảng cũng đã quyết định gạt qua một bên một thông lệ quan trọng khác, đó là duy trì sự cân bằng vùng miền trong bốn vị trí hàng đầu của đất nước. Để bù đắp cho điều này, một trong những chính trị gia miền Nam trong Bộ Chính trị tiếp theo được dự kiến sẽ nắm giữ ghế thường trực Ban Bí thư, vị trí chính trị số năm trong hệ thống thứ bậc của ĐCSVN.

Tất cả những thay đổi trên là chưa có tiền lệ. Quyết định của các nhà lãnh đạo Đảng chấp nhận phá vỡ các chuẩn tắc đã được thiết lập để thực hiện những thay đổi này cho thấy rằng họ đã có những mặc cả, thỏa hiệp đáng kể với nhau để biến những giải pháp dường như là không thể trở thành hiện thực. Bên cạnh lý do thuận tiện chính trị, các xoay sở của họ để đàm phán các lựa chọn hạn chế và vượt qua những ràng buộc về hoàn cảnh và thể chế cũng là điều đáng kể. Mục tiêu cuối cùng của họ là đưa ra được một cơ cấu lãnh đạo mới được tất cả các phe nhóm chấp nhận. Trong quá trình này, việc thể chế hóa “chính trị kế nhiệm” của Đảng có thể tạm thời bị bỏ qua một bên.

Các quyết định về nhân sự “tứ trụ” và những thay đổi về thể chế được đưa ra tại Hội nghị Trung ương 15 sẽ có những tác động quan trọng đối với ĐCSVN và triển vọng chính trị Việt Nam trong những năm tới. Những diễn biến tiếp sau đại hội 13 cho tới hội nghị giữa nhiệm kỳ của Đảng sẽ là những chỉ dấu quan trọng cho thấy Đảng sẽ xử lý như thế nào những hậu quả có thể xảy ra xuất phát từ việc Đảng rời xa các chuẩn mực đã được thiết lập, đặc biệt là sự bất ổn và khó đoán định ngày càng tăng trong “chính trị kế nhiệm” cấp cao của Đảng.

Hiện tại, một câu hỏi đặt ra trước mắt là liệu các quyết định được đưa ra tại Hội nghị Trung ương 15 có được thông qua bởi 1.590 đại biểu tham dự Đại hội 13 của Đảng hay không? Mặc dù khả năng một số quyết định này bị đảo ngược ở đại hội là rất thấp, chúng ta không nên hoàn toàn bác bỏ khả năng này. Rốt cuộc, các chính trị gia Việt Nam đã chứng minh họ là bậc thầy về “nghệ thuật của những điều có thể”. Vì vậy, những thay đổi vào phút chót, cho dù có xác suất thấp đến mức nào, vẫn có thể xảy ra một lần nữa.


http://nghiencuuquocte.org/2021/01/17/lo-dien-tu-tru-va-su-kho-doan-dinh-gia-tang-trong-chinh-tri-viet-nam/



10.

Thông qua đề cử các chức danh lãnh đạo chủ chốt với phiếu tập trung rất cao

Trung ương thông qua nhân sự Ủy viên Bộ Chính trị thuộc trường hợp "đặc biệt" tái cử và danh sách đề cử các ứng cử các chức danh lãnh đạo chủ chốt khóa XIII với số phiếu tập trung rất cao.

Phát biểu bế mạc Hội nghị lần thứ 15 Ban Chấp hành Trung ương khóa XII sáng nay (17/1), Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng cho biết, sau một ngày rưỡi làm việc khẩn trương, nghiêm túc, thật sự dân chủ, trách nhiệm cao, với bầu không khí phấn khởi, tin tưởng, Hội nghị lần thứ 15 Ban Chấp hành Trung ương khoá XII đã hoàn thành toàn bộ nội dung chương trình đề ra, kết thúc Hội nghị sớm hơn một ngày rưỡi so với kế hoạch ban đầu.

Thông qua đề cử các chức danh lãnh đạo chủ chốt với phiếu tập trung rất cao
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng. Ảnh: Nhật Bắc

Theo Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, Ban Chấp hành Trung ương đã thảo luận dân chủ, thẳng thắn, trách nhiệm và biểu quyết thông qua nhân sự đề cử bổ sung một số nhân sự lần đầu tham gia Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII, bổ sung một số Ủy viên Trung ương khóa XII thuộc trường hợp "đặc biệt" tái cử khóa XIII và một số nhân sự lần đầu thuộc trường hợp đặc biệt tham gia Ủy viên Trung ương chính thức.

Ban Chấp hành Trung ương cũng thông qua nhân sự là Ủy viên Bộ Chính trị khóa XII thuộc trường hợp "đặc biệt" tái cử khoá XIII và danh sách đề cử các ứng cử các chức danh lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Nhà nước nhiệm kỳ khóa XIII với số phiếu tập trung rất cao.

Ban Chấp hành Trung ương cũng đã thảo luận và thống nhất rất cao với Tờ trình của Bộ Chính trị về dự kiến Danh sách Đoàn Chủ tịch, Đoàn Thư ký và Ban Thẩm tra tư cách đại biểu của Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng.

Ngoài ra, Trung ương đã thông qua các báo cáo của Ban Chấp hành Trung ương khoá XII về các văn kiện trình Đại hội XIII, về công tác nhân sự Ban Chấp hành Trung tướng khóa XIII; cho ý kiến về Báo cáo tổng kết công tác tài chính đảng nhiệm kỳ 2016 - 2020.

Đồng thời, Trung ương yêu cầu Tiểu ban Tổ chức phục vụ Đại hội và các cơ quan, đơn vị có liên quan khẩn trương, nghiêm túc rà soát lại toàn bộ các khâu chuẩn bị phục vụ Đại hội, để bảo đảm cho Đại hội XIII của Đảng thành công tốt đẹp.

"Hội nghị của chúng ta đã thành công rất tốt đẹp; công việc chuẩn bị cho Đại hội XIII của Đảng đã cơ bản được hoàn tất theo đúng mục đích, yêu cầu và kế hoạch đề ra. Đây là Hội nghị thứ 15 và cũng là Hội nghị cuối cùng của khoá XII", Tổng Bí thư, Chủ tịch nước nhấn mạnh.

Thông qua đề cử các chức danh lãnh đạo chủ chốt với phiếu tập trung rất cao
Các đại biểu dự Hội nghị Trung ương 15

Theo Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, đến giờ phút này, chúng ta có thể tự hào khẳng định: Suốt nhiệm kỳ khoá XII vừa qua, trong bối cảnh tình hình thế giới, khu vực và trong nước với biết bao nhiêu biển động khó lường, bao nhiêu khó khăn, thử thách, nhưng Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bộ Chính trị, Ban Bí thư đã đoàn kết một lòng, với quyết tâm và nỗ lực rất cao, đã hoàn thành toàn bộ chương trình công tác toàn khoá đã đề ra, đã lãnh đạo toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta giành được những kết qua rất quan trọng.

Từ đó đã để lại nhiều dấu ấn nổi bật, tạo ra niềm tin, động lực mới, khí thế mới để chúng ta vững vàng vượt qua khó khăn, thách thức, tận dụng thời cơ, thuận lợi đưa đất nước bước vào một thời kỳ phát triển mới.

Tổng Bí thư, Chủ tịch nước cho biết, chỉ còn đúng một tuần nữa Đại hội XIII của Đảng sẽ chính thức khai mạc. Đây là sự kiện chính trị trọng đại của Đảng và của dân tộc. Cán bộ, đảng viên và nhân dân đang rất, mong chờ và đặt nhiều kỳ vọng vào thành công của Đại hội.

"Tôi đề nghị các đồng chí Trung ương tiếp tục phát huy tinh thần trách nhiệm và kết quả tốt đẹp của Hội nghị Trung ương lần này, nghiêm túc thực hiện và lãnh đạo tổ chức thực hiện thật tốt Nghị quyết Hội nghị, lãnh đạo toàn Đảng khẩn trương hoàn tất các công việc còn lại, lan toả kết quả tốt đẹp của Hội nghị Trung ương lần này trong toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta và mang tinh thần này vào Đại hội để tiến hành Đại hội toàn quốc lần thứ XIII thành công rực rỡ, đáp ứng được lòng mong đợi của toàn Đảng, toàn dân", Tổng Bí thư, Chủ tịch nước lưu ý.

Với tinh thần đó, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước tuyên bố bế mạc Hội nghị lần thứ 15 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII.

Toàn văn phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước bế mạc Trung ương lần thứ 15

Thu Hằng

Trung ương xem xét, đề cử nhân sự 4 chức danh lãnh đạo chủ chốt khóa XIII

Trung ương xem xét, đề cử nhân sự 4 chức danh lãnh đạo chủ chốt khóa XIII

Bộ Chính trị thống nhất giới thiệu nhân sự lãnh đạo chủ chốt khóa XIII bao gồm các Ủy viên Bộ Chính ....



https://vietnamnet.vn/vn/thoi-su/chinh-tri/trung-uong-thong-qua-de-cu-cac-chuc-danh-lanh-dao-chu-chot-khoa-xiii-706178.html





Toàn văn phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước bế mạc Trung ương lần thứ 15

VietNamNet trân trọng giới thiệu toàn văn phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng bế mạc Hội nghị lần thứ 15 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá XII vào sáng 17/1.

Kính thưa Trung ương,

Thưa các đồng chí,

Sau một ngày rưỡi làm việc khẩn trương, nghiêm túc, thật sự dân chủ, trách nhiệm cao, với bầu không khí đoàn kết, phấn khởi, tin tưởng, Hội nghị lần thứ 15 Ban Chấp hành Trung ương khoá XII đã hoàn thành toàn bộ nội dung chương trình đề ra, kết thúc Hội nghị sớm hơn một ngày rưỡi so với kế hoạch ban đầu.

1. Ban Chấp hành Trung ương đã thảo luận dân chủ, thẳng thắn, trách nhiệm và biểu quyết thông qua danh sách nhân sự đề cử bổ sung một số đồng chí lần đầu tham gia Ban Chấp hành Trung ương khoá XIII, bổ sung một số đồng chí Uỷ viên Trung ương khoá XII thuộc trường hợp "đặc biệt" tái cử khoá XIII và một số đồng chí lần đầu thuộc trường hợp đặc biệt tham gia Uỷ viên Trung ương chính thức; thông qua nhân sự là Uỷ viên Bộ Chính trị khoá XII thuộc trường hợp "đặc biệt" tái cử khoá XIII và danh sách đề cử các đồng chí vào các chức danh lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Nhà nước nhiệm kỳ khoá XIII với số phiếu tập trung rất cao.

Toàn văn phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước bế mạc Trung ương lần thứ 15
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng

Ban Chấp hành Trung ương cũng đã thảo luận và thống nhất cao với Tờ trình của Bộ Chính trị về dự kiến Danh sách Đoàn Chủ tịch, Đoàn Thư ký và Ban Thẩm tra tư cách đại biểu Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng.

2. Trung ương cũng đã thông qua các Báo cáo của Ban Chấp hành Trung ương khoá XII về các văn kiện trình Đại hội XIII; về công tác nhân sự Ban Chấp hành Trung ương khoá XIII; cho ý kiến về Báo cáo tổng kết công tác tài chính đảng nhiệm kỳ 2016 - 2020. Đồng thời, Trung ương yêu cầu Tiểu ban Tổ chức phục vụ Đại hội và các cơ quan, đơn vị có liên quan khẩn trương, nghiêm túc rà soát lại toàn bộ các khâu chuẩn bị phục vụ Đại hội, để bảo đảm cho Đại hội XIII của Đảng thành công tốt đẹp.

Thưa các đồng chí,

Hội nghị của chúng ta đã thành công rất tốt đẹp; công việc chuẩn bị cho Đại hội XIII của Đảng đã cơ bản được hoàn tất theo đúng mục đích, yêu cầu và kế hoạch đề ra. Đây là Hội nghị thứ 15 và cũng là Hội nghị cuối cùng của khoá XII. Đến giờ phút này, chúng ta có thể vui mừng và tự hào khẳng định: Suốt nhiệm kỳ khoá XII vừa qua, trong bối cảnh tình hình thế giới, khu vực và trong nước với biết bao nhiêu biến động khó lường;

bao nhiêu khó khăn, thử thách, nhưng Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bộ Chính trị, Ban Bí thư đã đoàn kết một lòng, với quyết tâm và nỗ lực rất cao, đã hoàn thành toàn bộ chương trình công tác toàn khoá đã đề ra, đã lãnh đạo toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta giành được những kết quả rất quan trọng, để lại nhiều dấu ấn nổi bật, tạo ra niềm tin mới, khí thế mới, động lực mới để sắp tới chúng ta tiếp tục vững vàng vượt qua khó khăn, thách thức, tận dụng thời cơ, thuận lợi đưa đất nước bước vào một thời kỳ phát triển mới.

Toàn văn phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước bế mạc Trung ương lần thứ 15
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng; Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân. Ảnh: Nhật Bắc

Chỉ còn đúng một tuần nữa, Đại hội XIII của Đảng sẽ chính thức khai mạc. Đây là một sự kiện chính trị trọng đại của Đảng và của dân tộc. Cán bộ, đảng viên và nhân dân đang rất quan tâm, theo dõi, mong chờ và đặt nhiều kỳ vọng vào thành công của Đại hội.

Tôi đề nghị các đồng chí Trung ương tiếp tục phát huy tinh thần đoàn kết, trách nhiệm cao và kết quả tốt đẹp của Hội nghị Trung ương, nghiêm túc thực hiện và lãnh đạo tổ chức thực hiện thật tốt Nghị quyết Hội nghị lần này, lãnh đạo toàn Đảng khẩn trương hoàn tất các công việc còn lại, là những hạt nhân lan toả kết quả tốt đẹp của Hội nghị Trung ương lần này trong toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta, và mang tinh thần này vào Đại hội để tiến hành Đại hội toàn quốc lần thứ XIII thành công rực rỡ, đáp ứng được lòng mong đợi và niềm hi vọng lớn lao của toàn Đảng, toàn dân.

Với tinh thần đó, tôi xin tuyên bố bế mạc Hội nghị lần thứ 15 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá XII.

Nhân dịp đầu năm mới 2021, chuẩn bị đón tết cổ truyền của dân tộc - Xuân Tân Sửu và vào thời khắc thiêng liêng rất có ý nghĩa này, tôi xin chúc các đồng chí và gia đình mạnh khoẻ, hạnh phúc và mọi sự tốt đẹp. Chúc tất cả chúng ta tràn đầy quyết tâm và khí thế, sẵn sàng tiến tới Đại hội toàn quốc lần thứ XIII của chúng ta thành công rực rỡ!

Xin trân trọng cảm ơn.

Toàn văn phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước bế mạc Trung ương 15.

VietNamNet

Trung ương xem xét, đề cử nhân sự 4 chức danh lãnh đạo chủ chốt khóa XIII

Trung ương xem xét, đề cử nhân sự 4 chức danh lãnh đạo chủ chốt khóa XIII

Bộ Chính trị thống nhất giới thiệu nhân sự lãnh đạo chủ chốt khóa XIII bao gồm các Ủy viên Bộ Chính ....


https://vietnamnet.vn/vn/thoi-su/chinh-tri/toan-van-phat-bieu-cua-tong-bi-thu-chu-tich-nuoc-be-mac-trung-uong-lan-thu-15-706192.html




9. Sang ngày 11/1/2021


Thứ Hai, 11 tháng 1, 2021

Phe cánh miền Nam - điểu tận cung tàng.

 Một viễn cảnh không có người gốc Nam Bộ có chân trong tứ trụ là điều có thể xảy ra. Thậm chí là ngay cả chức phó thủ tướng hay chức thường trực ban bí thư, tức hai chức đứng sau tứ trụ cũng không có chỗ cho người miền Nam, tiếp nữa chức trưởng ban tổ chức trung ương,  chủ nhiệm kiểm tra trung ương cũng không có chỗ cho người miền Nam.

8 ghế quan trọng và quyền lực theo thứ tự bộ máy lãnh đạo đảng CSVN.

Người xưa có câu.

Điểu Tận Cung Tàng.

Được chim bẻ ná hay là thỏ khôn chết, chó săn bi thịt, chim hết rồi cung tên bị vất đi. Nghĩa câu này ứng đúng vào cánh miền Nam, đặc biệt là ông Trương Tấn Sang và ông Nguyễn Tấn Dũng.

Nhiệm kỳ 11 là nhiệm kỳ mâu thuẫn gay gắt giữa ông Sang và ông Dũng người Nam Bộ. Ngao cò giằng nhau cuối cùng ngư ông đất Lại Đà ven sông Đuống là người đắc lợi.

Sau khi dùng Trương Tấn Sang đi tố cáo phe Ba Dũng, dùng Trương Hoà Bình làm chủ công, phối hợp với quân miền Bắc và bình định xong đám lâu la của Ba Dũng. Đến ngày lẽ ra phải ban thưởng công lao, Nguyễn Phú Trọng muốn ngồi lại và gạt nốt những kẻ miền Nam.

Nhìn xem những nhân vật miền Nam còn lại sẽ được giữ ghế gì ?

Trần Thanh Mẫn có vào bộ chính trị thì cũng giữ cái ghế vô thưởng vô phạt là chủ tịch mặt trận tổ quốc.

Nguyễn Văn Nên có khá hơn là bí thư TPHCM, ông Nên làm thư lại cho ông Trọng cả khoá vừa rồi.

Võ Văn Thưởng làm cái loa cho bộ chính trị như dạng loa phường, cài chương trình rồi cứ thế mà phát đi,  sao cho không sai chính tả.

Trương Thị Mai, bà này có ngồi tiếp làm trưởng ban dân vận hay phó chủ tịch thường trực quốc hội thì cũng như dạng bà Tòng Thị Phóng, ngồi mãi ở BCT chiếm ghế chứ chả ảnh hưởng gì.

Người thất vọng nhất lúc này chắc chắn là cặp Trương Ba, tức Trương Tấn Sang, Trương Hoà Bình và Trương Huy San.

Trương Huy San đau đớn thốt lên hộ quan thầy, ca thán về cánh miền Nam không có trong tứ trụ. Ý muốn nói Trương Hoà Bình bị gạt ra rìa.  Một tí rơi rớt về nguồn gốc Hà Tĩnh cũng chỉ được mỗi Trần Cẩm Tú, nhưng khi đã vào BCT rồi thì chắc cái tình đồng hương tám đời nào đó với Tư Sang cũng chắc gì được mặn mà.

Hơn ai hết, chắc hẳn nhóm Trương 3 muốn Nguyễn Phú Trọng về khoá này. Để cho còn trống khoảng ghế nào đó trong 3 cái ghế thủ tướng, chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội cho Trương Hoà Bình. Ông Trọng mà về, Trương Hoà Bình lọt vào tứ trụ, thế lực Trương 3 còn có cửa tung hoành. Lúc ấy cái bóng quyền lực của ông Trọng không còn phủ kín như trước, tha hồ cho Trương Ba lũng đoạn chính trường.

Nhưng đời nào ông Trọng dại thế, chả lẽ bao năm đốt lò lại làm cỗ cho ông Sang tung hoành ?

Quyền đang ở trong tay, ông Trọng đã tiễn hết quân Ba Dũng về, lẽ nào không tiễn nốt quân Tư Sang. Để lại chúng làm kiêu binh như thời vua Lê, chúa Trịnh có mà loạn.

Không thể trách ông Trọng tham quyền. Ai ở địa vị ông cũng sẽ làm thế. Trung ương cứ thử đồng ý cho ông Vượng làm tổng bí thư, ông Huệ làm thủ tướng, ông Phạm Minh Chính làm chủ tịch nước, ông Tô Lâm làm chủ tịch quốc hội xem, ông Trọng về ngay chứ chẳng ham hố gì, người ta sĩ phu Bắc Hà ít nhiều cũng biết thế nào là liêm sỉ.

Nhưng nếu không được thế, mà ông Trọng về. Để quyền lực cho Tư Sang giật dây chính trường dưới dạng Thái Thượng Hoàng như Đỗ Mười, Lê Đức Anh trước kia, thì thà ông Trọng muối mặt mà ngồi lại còn hơn.

Đừng trách thợ săn thịt chó, đốt cung tên. Lẽ đời là vậy các anh Trương Ba à.

http://nguoibuongio1972.blogspot.com/2021/01/phe-canh-mien-nam-ieu-tan-cung-tang.html





8. Ngày 10/1/2021, Huy Đức cũng đưa bình luận trên Fb

"
Nhân sự, đặc biệt là nhân sự cấp cao, vừa phải là thành tựu của một nhiệm kỳ, mà thành tựu lớn nhất của nhiệm kỳ này là "chống tham nhũng"; vừa phải đảm bảo được tính đoàn kết quốc gia, mà đại diện luôn là biểu tượng.
Trong xã hội Việt Nam, vùng - miền là vấn đề muôn thuở. Nhưng câu chuyện vùng miền chưa bao giờ được khoét sâu một cách sâu sắc như trong nhiệm kỳ qua. Trước Đại hội XII, khi mà ông Nguyễn Tấn Dũng vẫn được nhiều người nghĩ như là ứng cử viên số một của chức Tổng bí thư, một luồng thông tin được tung ra một cách cố ý cho rằng, Tổng bí thư phải "là người miền Bắc có lý luận".
Thoạt nghe thì cứ tưởng thông tin này chống ông Dũng nhưng hiệu quả của nó là ngược lại. Nó âm ỉ gieo mầm kháng cự sự mặc định chính trị ấy. Việc, cho dù không được Ban chấp hành Trung ương Khóa XI giới thiệu, nhưng ở Đại hội XII ông Dũng vẫn nhận được 41,15% phiếu đồng ý cho ông "ở lại", cho thấy không ít vai trò của vấn đề vùng - miền.
Trong 5 năm qua, các trường hợp cán bộ cao cấp bị kỷ luật, bị bắt... chủ yếu vẫn là người miền Bắc. Những lãnh đạo miền Nam dù bị dân chúng coi như tội đồ như Nguyễn Tấn Dũng, Lê Thanh Hải..., dường như đang được nương tay, phẩm hàm vẫn không có bao nhiêu sứt mẻ.
Trước năm 1975, tuy trong chính trị chưa thể hiện sâu sắc vấn đề vùng - miền và các lãnh tụ tập kết gốc miền Nam như Trần Văn Giàu, Nguyễn Văn Trấn đều chủ yếu "ngồi chơi xơi nước", nhưng Đảng vẫn chọn được "Bác Tôn", một người thợ máy làm biểu tượng hoàn hảo cho Nam Bộ(miền Trung có Phạm Văn Đồng).
Dù "thay Bác Hồ" từ 1969 cho đến 1980, "Bác Tôn" chưa bao giờ được cơ cấu vào Bộ Chính trị. Người miền Nam tạm kế tục ông cũng chỉ là một người "theo Đảng", luật sư Nguyễn Hữu Thọ.
Khi Nguyễn Văn Linh được chuẩn bị trở thành Tổng Bí thư chính trường bắt đầu bàn về xuất thân của ông. Ông Linh, một nhà lãnh đạo cách mạng miền Nam, khi trở thành Tổng Bí thư với "lưu ý", quê Hưng Yên, có lẽ đã giúp hình thành quan niệm, Tổng Bí thư là "người miền Bắc".
Thời ông Linh, khóa VI, miền Trung có ông Võ Chí Công, miền nam có ông Phạm Hùng (khi ông Phạm Hùng mất, dù ông Linh chọn một người miền Bắc là ông Đỗ Mười thay, 32 đoàn - chủ yếu là miền Nam - vẫn đề nghị bầu ông Kiệt).
Tam nhân: Mười - Anh - Kiệt là một phân bố tiêu biểu không chỉ về quê quán mà cả về quyền lực cho cả 3 miền. Cấu trúc Bắc - Trung - Nam đứng vững cho tới khóa XII. Và chức Thủ tướng kể từ sau Đổi Mới, liên tục 4 đời liền đều là người Nam Bộ.
Cả khi bổ sung giữa nhiệm kỳ và đề cử mới lần này, các ứng cử viên miền Nam đều được chú ý. Nhưng, sau cuộc "bể dâu" vừa qua, tầm nguyên thủ trong các ủy viên Bộ Chính trị người miền Nam, quả thực là, chưa có nhiều cơ thể hiện.
Không có người làm chính trị nào, đặc biệt là người làm tổ chức, không tham vọng quyền lực. Nhưng, làm tổ chức sau một đại hội như Đại hội XII mà không đặt vấn đề hàn gắn những rạn nứt vùng miền thì công tác tổ chức ấy là không chính trị.
Chính trị là nghệ thuật của những điều có thể. Người dân Việt Nam chưa được hưởng một nền chính trị có thể làm xuất hiện người tài - người có khả năng thuyết phục dân chúng, khơi dậy và thống nhất mọi nguồn lực quốc gia; Và, mô hình quyền lực vẫn là "vua tập thể"(như cách nói của Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An) - thì cơ cấu vùng - miền vẫn là một phương pháp chính trị không thể coi thường được.
"
https://www.facebook.com/Osinhuyduc/posts/3500503926651430




7. Ngày 10/1/2021, Gió bình luận tiếp

---------------------------------------------------------------
Một bản nhân sự tứ trụ mới được tiết lộ ngày hôm qua 9/1/2021.
Theo đó thì ông Nguyễn Phú Trọng tiếp tục giữ chức tổng bí thư với lời ngon ngọt là ông ngồi giữa nhiệm kỳ sẽ rút về. Lời hứa như này đã được người ta nói đến ở nhiệm kỳ trước, nhưng cuối cùng thì ông Trọng ngồi hết nhiệm kỳ sau khi người kế nhiệm khả năng lúc ấy là ông Đinh Thế Huynh, ông Trần Đại Quang bị những căn bệnh bí ẩn. Việc đôn ông Trần Quốc Vượng lên ví trí kế nhiệm giữa chừng, không đủ thời gian cho ông Vượng xây dựng uy tín, thậm chí ông Trọng cũng không để cho ông Vượng nhiều cơ hội để tạo uy tín. Ông Vượng như một người hâù, một cái bóng của ông Trọng.
Nhà xây dựng đảng Nguyễn Phú Trọng quả thực là một bậc thầy về mưu mẹo chiếm quyền lực. Mỗi lần ông ta lại đẻ ra những chiêu thức mới để dùng nó tạo quyền lực cho mình. Ví dụ như nhiệm kỳ trước ông áp dụng quy chế 244 về trường hợp trung ương giới thiệu,người được giới thiệu phải làm đơn xin rút, đại hội bỏ phiếu có đồng ý cho nghỉ hay không, nếu không thì bỏ phiếu tiếp có cho người ấy vào danh sách tái cử hay không.
Đến lần này ông Trọng đẻ ra một ban gọi là Ban Chỉ Đạo Quy Hoạch Cán Bộ Cấp Chiến Lược và chính ông là trưởng ban với các uỷ viên là Trương Hoà Bình, Trần Quốc Vượng, Trần cẩm Tú, Tòng Thị Phóng, Phạm Minh Chính.
Ban Chỉ Đạo này kiểm soát tiểu ban nhân sự đảng khoá 12. Trước kia chỉ có mỗi tiểu ban nhân sự chọn người đưa ra giới thiệu, thì bây giờ tiểu ban nhân sự phải đưa danh sách ra cho Ban chỉ đạo đồng ý, thì mới được đưa ra trình trung ương.
Ông Trọng cũng là trưởng tiểu ban nhân sự đảng cùng với các uỷ viên là ông Phúc, bà Ngân, ông Vượng, ông Chính và ông Trần Cẩm Tú.
Vừa làm trưởng ban chỉ đạo quy hoạch cán bộ cấp chiến lược do ông lập ra với đệ tử thân tín của mình, vừa làm trưởng tiểu ban nhân sự, ông Trọng kiểm soát hết sự lựa chọn. Nếu trung ương muốn đưa ai ra không đúng ý ông, ông sẽ gạt bỏ dễ dàng.
Phân tích cơ cấu tiểu ban và ban chỉ đạo này thấy ông Phạm Minh Chính là người có nhiều ưu thế nhất, ưu thế thứ nhất là ông còn đang trong độ tuổi tái cả, ưu thế thứ hai là ông có chân cả trong hai nơi, ưu thế thứ ba ông là trưởng ban tổ chức trung ương. Nghĩ là những cơ quan, tổ chức nào sắp xếp nhân sự ông đều có mặt.
Ông Trọng ưu thế ngang ngửa ông Chính, tuy ông quá tuổi rất nhiều, nhưng lại là trưởng ban, trưởng tiểu ban và đứng đầu Bộ Chính Trị.
Ông Trần Quốc Vượng có chân cả hai cơ quan sắp đặt quyền lực này.
Ông Phúc và bà Ngân có nhiều uỷ viên trung ương ủng hộ.
Trường hợp nếu tiểu ban nhân sự đưa ra danh sách có bà Ngân, ông Phúc. Nhưng ban chỉ đạo QHCBCL không duyệt thì cũng không được đưa ra trung ương. Mà ban chỉ đạo này toàn người cũng muốn cạnh trạnh với ông Phúc, bà Ngân. Chẳng dại gì ông Chính, Vượng, Trương Hoà Bình lại đống ý duyệt cho các đối thủ của mình vượt lên mình.
Đây là đòn rất độc của ông Trọng, ông sắp cho các đối thủ ngáng chân nhau. Đúng như ông nói là kiểm soát lẫn nhau, nhưng chẳng ai hỏi rằng ông lập ra ban bệ kiểu thế thì ai là người kiểm soát ông, khi chính ông là trưởng của hai ban và trong ban nào thì đệ tử ruột của ông đều chiếm từ 3 đến 4 người, tức quá 50% số người trong các ban.
Đáng chú ý là chỉ có mỗi một người miền Nam trong mỗi ban, như ban chỉ đạo quy hoach cán bộ có ông Trương Hoà Bình, tiểu ban nhân sự có bà Nguyễn Thị Kim Ngân, cả hai người đều quá tuổi và cả hai có vẻ quan hệ với nhau không mặn mà gì, chưa kể là còn có những mâu thuẫn vì một người do ông Trương Tấn Sang giới thiệu vào Bộ Chính Trị, một bà do ông Nguyễn Tấn Dũng giới thiệu vào. Việc sắp xếp như vậy hầu như ông Trọng loại hoàn toàn ảnh hưởng của khối miền Nam trong quyết định nhân sự chủ chốt khoá 13. Như thế loại luôn được ảnh hưởng của hai ông Tư Sang và Ba Dũng khỏi nhiệm kỳ thứ 13 một cách khéo léo.
Ông Trọng liệu có làm tổng bí thư tiếp tục không ?
Điều lệ đảng chỉ được phép 2 nhiệm kỳ liên tiếp, muốn kỳ thứ 3 phải đợi sửa điều lệ đảng tại đại hội, ông Trọng có thể đưa mình ra giới thiệu tái cử trong trường hợp đặc biệt về độ tuổi. Nếu như đại hội không sửa điều lệ được, ông sẽ cho ngừng bầu tổng bí thư và nêu ý kiến đợi trung ương 1, trung ương 2 khoá 13 bầu tổng bí thư sau. Như thế không vi phạm điều lệ, mà chỉ là ông ngồi thêm chờ trung ương 13 bầu ra người thay thế, nhưng trung ương bao giờ mới bầu, bầu được ai thì lại do ông quyết định.
Nhân sự đại hội 13 không theo những cơ cấu như người ta thường nghĩ, từ khi khoá 12 có trường hợp đặc biệt quá tuổi ở lại, rồi đến năm 2018 lại có trường hợp đặc biệt một người kiêm hai chức đã là những thứ mà trước đó chỉ có ở thời Hồ Chí Minh.
Nhân sự đại hội 13 không còn nhất định phải có người miền Nam vào tứ trụ, không phải cứ quá tuổi là về, không phải cứ thủ tướng phải từ phó thủ tướng về kinh tế đi lên.
Nhân sự chủ chốt khoá 13 như thế nào chắc đến lúc này phải nói là phần lớn do ông Trọng quyết định, hiện nay ông đã là người đứng trên điều lệ đảng, trên những cơ cấu đã mặc định trước đây.
Cho nên phương án ông Trọng đưa ra Phạm Minh Chính làm thủ tướng, Vương Đình Huệ là chủ tịch quốc hội, Nguyễn Xuân Phúc làm chủ tịch nước còn ông làm tổng bí thư tiếp dưới chiêu bài chờ trung ương bầu người thay thế.
Phương án như thế chẳng có gì là ngạc nhiên, những ngạc nhiên sao ông Chính lại làm thủ tướng, sao ông Huệ lại làm chủ tịch quốc hội, sao không có người miền Nam vào tứ trụ ?
Nhưng câu hỏi thế là ngớ ngẩn, khi đã thấy trường hợp đặc biêt quá tuổi ở lại, trường hợp đặc biệt ngồi hai ghế, thấy có tiểu ban nhân sự rồi lại có thêm ban chỉ đạo quy hoạch cán bộ mà không đặt câu hỏi ngạc nhiên, thì đừng có hỏi những điều ngạc nhiên phát sinh sau này.






6. Sáng 10/1/2021, bác Đông A cũng bình loạn:

"
tham quyền cố vị là một điều kinh tởm, nhất là khi sức khỏe lởm khởm trốn tránh nhiệm vụ. không tìm được người chứng tỏ đường lối lãnh đạo sai lầm, không có khả năng phát hiện người tài hay thậm chí đã tiêu diệt họ, hay chứng tỏ đường lối cầm quyền bị tẩy chay, người tài khinh bỉ, bởi vì mấy trăm năm trước nguyễn trãi đã từng nói "song hào kiệt không đời nào thiếu".
"
https://www.facebook.com/donga01/posts/10222740514053483




5. Qua Fb, từ Đức quốc, bác Người Buôn Gió vừa thông tin (ngày 9 và 10/1/2021)


"
Tiểu ban nhân sự là nơi đưa ra phương án nhân sự. Có 6 người thì 4 người quá tuổi trong tổ này. Ông Trần Cẩm Tú chắc suất uỷ viên BCT trưởng ban kiểm tra trung ương, nên ý kiến ai thế nào chắc ông ấy không quan tâm, tức thế nào cũng được.
Ông Phạm Minh Chính còn tuổi, chắc suất uỷ viên BCT kỳ sau. Phương án nào mà ông ấy có lợi cho mình thì ông ấy tán thành, còn không thì bét nhất ông vẫn trưởng ban tổ chức trung ương. Chẳng có gì phải mất, chỉ có được trở lên. Nói chung nhìn sự đầu tư trước đây của TQ tại Hà Tĩnh và Quảng Ninh thì ông Tú và ông Chính chắc chắn được Trung Quốc ủng hộ rồi.
Còn 4 người còn lại đều quá tuổi như Trọng, Phúc, Ngân, Vượng. Nếu cả 4 đều muốn về theo đúng tuổi thì việc đơn giản, cứ trình tự mà sắp xếp những người khác lên.
Nhưng chỉ cần 1 người muốn ở lại thì mấy người kia đời nào chịu về, thế nên mấy năm trời không thống nhất được ai ở lại, ai đi. Không thống nhất thì kêu là bí mật, thực ra có đéo đâu mà bí mật, chả lẽ bảo chúng tôi tranh giành nhau chưa thống nhất được phương án nào cả. Thế nên bịp thiên hạ là phương án có rồi, đồng nhất rồi, nhưng vì giữ bí mật không nói ra.
Toàn các ông nham hiểm cả, toàn dùng chiêu hạ người kế cận để không có ai thay thế, mình vì dân vì nước phải ngồi lại vì yên bình, vì ổn định.
Ông Trọng thì sắp nhân sự kế nhiệm là ông Vượng quá tuổi và chả có tí uy tín gì làm tổng bí thư. Giới thiệu như thế quá là bảo để thằng Vượng làm mà chúng mày không ưng, tao giới thiệu thằng Lịch làm. Còn cả hai thằng đấy chúng mày không ưng ( tất nhiên là không ai ưng rồi, vì hai ông ấy quá tuổi lại ngang cơ hay còn kém cơ các ông bà kia, sao mà họ ưng bọn kém cơ ở lại còn họ về ) thì không còn phương án nào ( chỉ còn phương án mời bố xơi tiếp nhiệm kỳ nữa vì dù sao bố bề trên rồi, trên tiếp cũng không sao ).
Có 3 ông phó thủ tướng am hiểu về kinh tế, mãi không sao, đến giờ chót hai ông kỷ luật, một ông ngồi bí thư Hà Nội. Thế là kế cận không có. Cả 6 ông bà trong tiểu ban nhân sự đều hăng hái kỳ luật cấp tốc hai ông Bình, Hải để đỡ phải thêm danh sách lựa chọn người, cô đọng lại chỉ mấy ông bà thôi.
Kỳ này không khéo cả 4 ông bà Trọng, Ngân, Phúc, Vượng đều ở lại.
"


"
Ông Trọng ném là bài Phạm Minh Chính lên bàn, tranh chức thủ tướng. Khiến cho nội bộ ngã bổ ngửa , chưa biết quyết sao. Ông Trọng mới chính là bậc thầy ném xương cho chó cắn nhau.
Mình chửi anh Phúc Nghẹo cả nhiệm kỳ 12, đó là hứng thú của mình, thằng nào cầm quyền mình chửi. Còn thực sự mình nghĩ, xét các uỷ viên bct hiện nay anh Phúc làm tốt hơn cả.
Nhưng do ông Trump không thắng, nên anh Chính Thanh Hoá được đưa ra, anh Chính làm bí thư Quảng Ninh mở rộng quan hệ với TQ, anh sang thăm TQ nói- tôi như được về nhà.
Anh Phúc Ngẹo thì gặp lại tổng thống Mỹ hò reo như gặp đại ca.
"




4. Đầu tháng 1 năm 2021, đã thầy thống tin của Cô gái Đồ long Lê Nguyễn Hương Trà

"
Dưới sự thao túng của Đội Đông Anh, ngày 10/1 hôm nay, các lãnh đạo cấp cao của Liên Đoàn bóng đá nhiệm kỳ (2021 - 2025) vừa chốt với phương án giới thiệu:
1/Nhà đỏ: Đội Đông Anh
2/Nhà vàng: Đội Quảng Nam
3/Nhà trắng: Cầu thủ số #1 Hà Nội/hoặc cầu thủ của công ty mì Chính- bột ngọt, Thanh Hóa;
4/ Nhà hàng xóm Bác: Đội tuyển nữ tỉnh Quảng Bình/hoặc 1 trong 02 đội không lọt vào được nhà trắng!
-
Như vậy, tại kỳ họp BCH sắp tới sẽ phải bỏ phiếu kín cho 02 suất đặc biệt ứng cử lãnh đạo nhà Đỏ và nhà Vàng.
Tức là sẽ bỏ phiếu kín Có/Không cho Đội Đông Anh lãnh đạo nhà Đỏ. Có/Không cho tuyển Quảng Nam lãnh đạo nhà Vàng; Và cũng có thể xảy ra các khả năng khác: là cả 02 đội cùng không đủ 50% đồng ý hoặc 1 trong 2 đủ; hoặc cả 2 đều quá bán 50%.
Tuy nhiên, 30 chưa phải Tết, sau đó còn tới đại hội chính thức khóa XIII sửa điều lệ cho phép Đội Đông Anh làm trên 02 nhiệm kỳ và bầu lại nữa. Hiện giờ mới qua vòng...gửi xe, các fan hâm mộ cứ bình tĩnh ^-^
- Hình minh họa cho thơ Tố Hữu "Anh dắt em vào cõi Bác xưa"..
"
https://www.facebook.com/lenguyenhuongtra.de/posts/10215412402257953



"
Báo cáo tình hình các đội bóng!
Trái ngược với những dự đoán của fan hâm mộ về sức khỏe, tuổi tác và cả điều lệ, qui định; #Đội Đông Anh đã không giới thiệu ai mà bất ngờ phút chót đưa tên mình vào danh sách lấy ý kiến thăm dò cho cả 02 vị trí nhà Đỏ + nhà Vàng; và hiện đang dẫn đầu bảng xếp hạng vô tranh Cup đặc biệt ^-^
Đội nhà Trắng #team Quảng Nam đang đứng thứ 02 và Đội #tuyển nữ xứ dừa Bến Tre xếp thứ 03 thua đau vài phiếu. Đội của #diễn viên hài Minh Vượng cửa đã hẹp, xếp thứ 04. Riêng #team Trương Gia Trang đá thủng lưới đội nhà, tay trắng ra về từ vòng gửi xe. Cầu thủ số 1 của #Hà Nội đang chắc cửa lên làm lãnh đạo CLB nhà Trắng, với sự hỗ trợ của các huấn luyện viên đồng hương #team Xô Viết Nghệ Tĩnh!
Liên đoàn bóng đá đã chốt suất đặc biệt, chỉ ứng cử cho 02 vị trí nhà Vàng và nhà Đỏ. Dự đoán, trận chung kết gay cấn sắp tới sẽ diễn ra trên sân Ba Đình với hai đội Đông Anh và Quảng Nam. Oh yeah
😉
- Hình chỉ có tính minh họa
"
https://www.facebook.com/lenguyenhuongtra.de/posts/10215398706995580





Trước đó, tháng 12/2020, Người Buôn Gió loan tin:

"

Thứ Năm, 31 tháng 12, 2020

Liệu Nguyễn Xuân Phúc có khả năng tái nhiệm?

 Đại hội 13 cũng giống như đại hội 12 là những lãnh đạo chủ chốt trong tứ trụ đều quá tuổi. Trước tình thế đó ông Trọng nều ra ý kiến trong hội nghị trung ương đảng 12 khoá 12, cần người quá tuổi trong nhóm tứ trụ cần ở lại để duy trì sự ổn định, kế tiếp. 

Đến ở hội nghị trung ương 13 khoá 12, có ba phương án được đưa ra là ;

 -Tổng bí thư , chủ tịch nước, thủ tướng đều ở lại.

- Tổng bí thư, chủ tịch nước ở lại

- Riêng tổng bí thư ở lại.

Từ giữa trung ương 12 và trung ương 13, đơn tố cáo Nguyễn Tấn Dũng được gửi tới tấp về Bộ Chính Trị từ những giáo sư của học viện HCM, Phan Diễn cựu uỷ viên BCT, Trịnh Văn Lâu cựu uỷ viên trung đảng. Tất cả những đơn thư này nhằm đến mục đích muốn trung ương đảng thực hiện phương án 2 là tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và chủ tịch nước Trương Tấn Sang đều ở lại.  Trương Tấn Sang sử dụng trang mạng Quan Làm Báo, phối hợp với các cây viết khác như Trương Huy San, Hoàng Hải Vân, Lưu Trọng Văn...và một số cây viết hải ngoại tạo thành làn sóng tấn công Nguyễn Tấn Dũng.

Lúc này Trần Đại Quang cũng muốn vào tứ trụ, vì thế trang Chân Dung Quyền Lực ra đời và công bố nhiều hồ sơ về tài sản và những mối quan hệ lợi ích nhóm của nhiều lãnh đạo cao cấp, đặc biệt là Trương Tấn Sang và Nguyễn Xuân Phúc.

Tình thế rất căng thẳng, chưa có giải pháp nào phù hợp, nếu như trong lúc đó Nguyễn Tấn Dũng thể hiện quyết tâm ở lại bằng được. Có lẽ đảng CSVN đã vào thế tan thành mấy mảnh.

Thế nhưng Nguyễn Tấn Dũng lại chọn một cách an toàn cho cả mình và đảng, đó là ông ta đề nghị chỉ nên trọn phương án tổng bí thư ở lại và tất cả về  hết. Bộ Chính Trị quyết định ngay hôm đó, chỉ mình ông Trọng là trường hợp đặc biệt tái cử giữ chức tổng bí thư.

Đại hội 13 lần này cũng giống lần trước là các lãnh đạo chủ chốt đều quá tuổi, các uỷviên BCT đang độ tuổi không đủ phiếu để giới thiệu làm tổng bí thư. Trường hợp đặc biệt quá tuổi ở lại sẽ gần như chắc chắn là sẽ có, chỉ có điều khả năng ông Trọng ở lại là chuyện cực kỳ thấp.

Nếu vậy ai sẽ là người đặc biệt ở lại ở khoá 13 tới đây ?

Nếu phân tích thông thường thì không ai khác ngoài thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, ông Phúc mới làm thủ tướng một nhiệm kỳ. Khi ông Quang chết và ông Trọng lâm bệnh không đi lại được, ông Phúc là người hoạt động năng nổ nhất trong bộ máy lãnh đạo. Bản thân ông Phúc có chân trong tiểu ban nhân sự đại hội đảng khoá 13. Ông có một bộ sậu lợi ích nhóm các đại gia ngàn tỷ dài dằng dặc sẵn sàng ủng hộ ông như Don Lam, Nguyễn Duy Hưng, Trần Bá Dương, Thân Đức Nam, Đặng Văn Thành....và lực lượng an ninh trong bộ công an. Điều đáng chú ý là cho đến giờ phút trước thềm đại hội 13 , ông Phúc không hề bị một cây viết nào có tên tuổi từ trong đến ngoài nước tấn công như Nguyễn Tấn Dũng trước kia.

Ông Trần Quốc Vượng là lựa chọn độc đoán của mình ông Trọng, ông đưa ông Vượng làm thường trực ban bí thư và nâng tầm cái ghế này lên hàng tứ trụ, thuận tiện đưa ông Vượng vào danh sách chủ chốt. Nhưng lựa chọn cho Trần Quốc Vượng của ông Trọng đã không thành công, lựa chọn ấy chỉ phần nào thành công ở chỗ nó được gọi là phương án, có nghĩa nó như nhiều phương án khác sẽ đem ra bàn ở trung ương 15.

Như lần trước đích danh chốt được trước thềm đại hội là '' một trường hợp duy nhất đặc biệt quá tuổi ở lại tái cử trong bộ chính trị ''. Lần này đảng CSVN không mạnh mồm nói '' trường hợp duy nhất ''. Thay vào đó họ dùng từ '' những trường hợp đặc biệt quá tuổi sẽ xem xét ''.

Từ '' một trường hợp '' đến '' những trường hợp '' và vẫn vẫn chưa quyết được ai, đó là thành công của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Ông Phúc đã buộc ông Trọng phải nới rộng thêm mọi cửa ngõ, để ông Phúc có cơ hội ở lại khoá sau. Đồng thời ngay sau khi họp BCT mới đây, ông Phúc ký ngay quyết định '' tuyệt mật '' để ngăn chặn những thông tin có thể làm hại cho mình.

Cứ thử nghĩ xem, ông Phúc là thủ tướng, dính đến nhiều chính sách kinh tế, vợ con và anh em nhà ông lẫn nhà vợ ông đều lợi dụng ảnh hưởng của ông để trục lợi. Trong khi đó con ông Vượng chỉ dính đến án nhỏ được Bùi Văn Cường bí thư Daklak nâng đỡ. Ông Vượng từng là chủ nhiệm uỷ ban kiểm tra trung ương, nay là thường trực ban bí thư.  Bây giờ nếú có đơn tố cáo tung ra về hai ông, hẳn nhiên ai cũng biết đơn thư tố cáo, quyết định thanh tra về ông Phúc sẽ gấp ngàn lần ông Trần Quốc Vượng.

Nhìn lại quãng đường của ông Nguyễn Xuân Phúc đi đến chức thủ tướng, đó là một con đường có rất nhiều việc không tưởng, dường như mọi cản trở hay cạnh tranh với ông ta đều bị trời diệt hay người diệt . Cái đặc biệt là khi ông đến chức thủ tướng, lúc đến tuổi về hưu thì ngoảnh lại chẳng còn ai thay thế được ông. Khi ông đi lên những kẻ ngáng đường đều chết, khi ông phải về những kẻ muốn thế ông đều lãnh án kỷ luật.

Con đường như thế, không đơn giản là may mắn của một thằng niễng ngu đần, đọc cờ lờ mờ hay nói năng lung tung về đầu tầu, thủ phủ. Nó là con đường rất đặc biệt của người có thủ đoạn phi phường, của những bậc đế vương lập nghiệp. Chỉ có những kẻ đi qua những con đường như thế mới đủ khả năng làm thay đổi quốc gia. Làm sao những kẻ bình bình như Ngô Xuân Lịch, Trần Quốc Vượng chỉ nhờ vào sự yêu mến của ông Trọng, không phải kinh qua gian khó mà nghiễm nhiên hưởng ngôi báu, những kẻ như thế liệu có tầm để quyết đoán việc gì cho quốc gia.

Quê hương Quảng Nam của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc gần đây nổi lên hai hiện tượng là cồn cát và hào quang. Không nói về mê tín, nhưng khi hai hiện tượng này xuất hiện, báo chí và người dân rất hưng phấn khi nghĩ nó liên quan đến vận khí của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Điều này cho thấy ảnh hưởng của Nguyễn Xuân Phúc trong dân lớn hơn nhiều các lãnh đạo cao cấp khác, kể cả Nguyễn Phú Trọng.

Tôi xin đặt cửa 10 nghìn usd cho việc thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc sẽ được ở lại, dựa trên những phân tích của mình. Nếu tôi được, sẽ dùng số tiền thắng trao cho một trung tâm nuôi dạy trẻ mồ côi, đó là ân đức của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Còn nếu tôi thua, xin chồng đủ tiền ngay tức khắc.

Bây giờ phân tích bình luận là phải đưa ra nhận định của mình và xuống tiền để khẳng định nhân định của mình, tránh cho chuyện không mất mát gì, cứ nói khơi khơi, thiên hạ người ta chửi cho là chém gió, là phá hoại, là xuyên tạc.


"
http://nguoibuongio1972.blogspot.com/2020/12/lieu-nguyen-xuan-phuc-co-kha-nang-tai.html




3. Tháng 10 năm 2020

08/10/2020


Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ


Ngày 5/10 vừa qua, Hội nghị 13 của Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) khóa XII đã khai mạc và dự kiến kết thúc sau năm ngày. Điểm nổi bật của hội nghị là bàn thảo về danh sách nhân sự ứng cử Trung ương Đảng khóa 13 (2021-2026) dự kiến là 200 ủy viên gồm 180 chính thức và 20 dự khuyết (giống khóa XII). Tuy nhiên đây sẽ mới chỉ là tạm kết cuộc khởi tranh giành ghế trong cơ quan chính trị đầu lĩnh này của Việt Nam được chính thức bắt đầu tại Hội nghị Trung ương 9 họp cuối tháng 12 năm ngoái. Theo Tổng bí thư ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng, số ứng cử viên sẽ là 227, được Bộ chính trị Đảng này “chốt hạ” sau 4 lần “nâng lên đặt xuống”.

Tuy nhiên, vấn đề quan trọng nhất nằm ở chỗ những ai sẽ được quy hoạch cho “Tứ trụ” gồm Tổng bí thư Đảng, Chủ tịch nước, Thủ tướng và Chủ tịch Quốc hội. Dĩ nhiên, gay cấn, quyết liệt nhất là chức vụ Tổng bí thư Đảng.

Đã có những tiếng nói muốn Nguyễn Phú Trọng tiếp tục đứng đầu Đảng, dựa trên quyết tâm “đốt lò” chống tham nhũng hay đúng ra, “quyền lực không bị thách thức” của ông kể từ sau khi đánh bại Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong cuộc đua vào chức Tổng bí thư Đảng tại Đại hội XII đồng thời loại nhân vật này bị cáo buộc gây thất thoát nghiêm trọng tài sản Nhà nước tại các tập đoàn kinh tế do ông ta lập ra và chỉ đạo (Vinashin, Vinalines, AVG…) ra khỏi chính trường. Mặc dầu vậy, tôi không cho rằng khả năng này sẽ xảy ra do có trở ngại cả về nguyên tắc lẫn thực tiễn.

Trước hết, Điều 17 Điều lệ Đảng hiện hành (Đại hội XI thông qua ngày 19/01/ 2011) quy định: “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp”. Điều 48 quy định: “Chỉ Đại hội đại biểu toàn quốc mới có quyền sửa đổi Điều lệ Đảng”. Như vậy, nếu Đại hội XIII quyết định Tổng bí thư Đảng có thể giữ chức quá hai nhiệm kỳ thì quyết định này cũng sẽ chỉ có hiệu lực kể từ Đại hội sau.

Tiếp theo, bản thân Nguyễn Phú Trọng đã có một quá trình lựa chọn và bồi dưỡng người kế vị mình.

Người đầu tiên là Đinh Thế Huynh, sinh năm 1953 tại Nam Định, với việc ông này được Bộ Chính trị phân công giữ chức Thường trực Ban Bí thư Trung ương Đảng vào tháng 2/2016 ngay sau Đại hội XII. Người tiếp theo là Trần Quốc Vượng, cùng tuổi với ông Huynh, sinh tại Nam Định, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương, nguyên Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao,.

Lý do ông Huynh bị thay thế là vì ông này bị trọng bệnh. Tuy nhiên theo tôi, không bị trọng bệnh thì ông Huynh cũng khó đảm đương cương vị đứng đầu Đảng.

Sở dĩ ông Huynh là người đầu tiên được “chấm” là vì ông này “có lý luận”, rất hợp tạng “kiên định chủ nghĩa xã hội trên nền tảng chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh” của Tổng bí thư Trọng. Thực vậy, ông Huynh đã là Tổng biên tập báo Nhân Dân, cơ quan ngôn luận của Đảng, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương kiêm Chủ tịch Hội đồng lý luận Trung ương, một chức vụ mà bản thân ông Trọng từng đảm nhiệm. Thế nhưng trớ trêu thay, tham nhũng, mà ông Trọng xác định là kẻ thù của chế độ, lại được thực hiện bởi những kẻ có chức, có quyền trong bộ máy Đảng và Nhà nước, tức những kẻ luôn ra rả “kiên định chủ nghĩa xã hội”. Do đó, để chống tham nhũng thành công thì bên cạnh liêm khiết, năng lực và kinh nghiệm đóng vai trò quyết định. Điều này giải thích vì sao Trần Quốc Vượng, một người được dư luận đánh giá là “sạch sẽ” và hơn thế nữa, đã và đang nắm những cương vị “nội chính” (1) chủ chốt cả trong Nhà nước lẫn trong Đảng, không chỉ trở thành người kế vị tất yếu mà còn là lựa chọn tối ưu của Tổng bí thư Trọng. Kết quả là đầu tháng 8/2017, ông Vượng đã được Bộ Chính trị dưới sự chủ trì của Tổng bí thư Trọng phân công tạm thời làm Thường trực Ban Bí thư Trung ương Đảng để đến đầu tháng 3 năm sau thì chính thức thay thế ông Huynh ở cương vị quan trọng thứ nhì trong Đảng.

Cho dù cùng ý kiến là Nguyễn Phú Trọng sẽ thôi Tổng bí thư Đảng sau Đại hội XIII, một số nhà quan sát nước ngoài cho rằng cương vị này rất có thể được tiếp quản bởi một “người miền Nam”. Đó là Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, sinh năm 1954 tại Quảng Nam, theo David Hutt (2), Lê Hồng Hiệp (3), Nguyễn Hồng Hải (4), Chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Thị Kim Ngân, sinh năm 1954 tại Bến Tre theo David Hutt, Nguyễn Hồng Hải (đã dẫn). Bí thư thành ủy thành phố Hồ Chí Minh Nguyễn Thiện Nhân, sinh năm 1953 tại Trà Vinh, theo Carl Thayer (5)…

Theo tôi, những dự đoán trên, nhất là liên quan đến Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, một người được Mỹ và các nước phương Tây khác khá ưa chuộng vì được cho là “ít giáo điều”, chắc chắn là trật bởi đi ngược với lịch sử bầu lãnh đạo tối cao của ĐCSVN.

Thực vậy, nếu xác định “người miền Nam” là người sinh ở Nam Kỳ (Bà Rịa – Vũng Tàu đến Cà Mau), đối lại với Trung kỳ (từ Quảng Bình đến Bình Thuận) và Bắc kỳ (từ biên giới với Trung Quốc đến Hà Tĩnh) thời thuộc Pháp thì trong 12 người đã và đang đứng đầu ĐCSVN (còn biết dưới các tên Đảng cộng sảng Đông Dương và Đảng lao động Việt Nam) không có “người miền Nam” nào. Còn nếu xác định miền Bắc và miền Nam theo vĩ tuyến 17 mà Hiệp định Genève 1954 về đình chỉ chiến sự tại Việt Nam​ lấy làm ranh giới thì có một “người nửa Bắc nửa Nam” là Lê Duẩn. Nói như vậy là vì Lê Duẩn sinh ra tại huyện Triệu Phong, Quảng Trị, một tỉnh nằm cả phía Bắc lẫn phía Nam vĩ tuyến 17. Hơn thế nữa, nguyên quán của ông là huyện Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh. Cụ thể, thân thế các lãnh đạo ĐCSVN như sau.

Hồ Chí Minh (tên thật là Nguyễn Sinh Cung), sinh tại Nghệ An, sáng lập Đảng cộng sản Việt Nam. Chủ tịch Đảng lao động Việt Nam từ 19 tháng 2 năm 1951 – 2 tháng 9 năm 1969, Tổng bí thư Đảng lao động Việt Nam từ tháng 10/1956 đến tháng 9/1960.

Trịnh Đình Cửu, sinh tại Hà Đông, Phụ trách Ban Chấp hành Trung ương Lâm thời Đảng Cộng sản Việt Nam từ 3/2/1930 đến 27/10/1930.

Trần Phú, sinh tại Hà Tĩnh, Tổng Bí thư của Đảng cộng sản Đông Dương từ 27/10/1930 đến 19/4/1931.

Lê Hồng Phong, sinh tại Nghệ An, Tổng Bí thư của Đảng cộng sản Đông Dương từ tháng 3/1935 đến tháng 7/1936.

Hà Huy Tập, sinh tại Hà Tĩnh, Tổng Bí thư của Đảng cộng sản Đông Dương từ tháng 07/1936 đến tháng 3/1938.

Nguyễn Văn Cừ, sinh tại Bắc Ninh, Tổng Bí thư của Đảng cộng sản Đông Dương từ tháng 3/1938 đến tháng 5/1941.

Trường Chinh (tên thật là Đặng Xuân Khu) sinh tại Nam Định, Tổng Bí thư Đảng cộng sản Đông Dương và Đảng Lao động Việt Nam từ tháng 5-1941 đến tháng 10/1956 và từ tháng 12/1986 đến tháng 9/1988.

Lê Duẩn (tên thật là Lê Văn Nhuận) sinh tại Quảng Trị, nguyên quán Hà Tĩnh, Bí thư thứ nhất Đảng lao động Việt Nam và Tổng bí thư ĐCSVN từ tháng 9/1960 đến tháng 7/1986.

Nguyễn Văn Linh (tên thật là Nguyễn Văn Cúc) sinh tại tỉnh Hưng Yên, Tổng bí thư ĐCSVN từ tháng 12/1986 đến tháng 6/1991.

Đỗ Mười (tên thật là Nguyễn Duy Cống) sinh tại Hà Nội, Tổng bí thư Tổng bí thư ĐCSVN từ tháng 6/1991 đến tháng 12/1997.

Lê Khả Phiêu, sinh tại Thanh Hóa, Tổng bí thư ĐCSVN từ tháng 12/1997 đến tháng 4/2001.

Nông Đức Mạnh, sinh tại Bắc Kạn, Tổng bí thư ĐCSVN từ tháng 4/2001 đến tháng 1/2011.

Nguyễn Phú Trọng sinh tại Hà Nội, Tổng bí thư ĐCSVN từ tháng 1/2011 – nay.

Tóm lại, chắc chắn Tổng bí thư ĐCSVN khóa XIII sẽ gọi tên Trần Quốc Vượng. Cũng chắc chắn rằng tân Tổng bí thư sẽ không làm Chủ tịch nước theo công thức “hai trong một” của người tiền nhiệm vì chức vụ này vẫn sẽ do ông Trọng nắm. Có ba lý do sau đây.

Thứ nhất, nếu Nguyễn Phú Trọng không thể làm Tổng bí thư Đảng nhiệm kỳ thứ ba vì lý do đã rõ thì điều này không mặc nhiên có nghĩa vị Giáo sư chuyên ngành Lịch sử và Xây dựng Đảng cộng sản Việt Nam này sẽ rũ nốt chức vụ Chủ tịch nước. Ngược lại là đằng khác.

Trao đổi với cử tri Hà Nội trước khi được Quốc Hội bầu vào chức vụ Chủ tịch nước vào ngày 23/10/2018, đúng với gợi ý mà tôi đưa ra hơn hai năm trước đó (6), Tổng bí thư Trọng nói rõ: “Chúng ta không nên nói Tổng Bí thư kiêm Chủ tịch nước vì đây là 2 cơ chế, 2 cơ quan khác nhau. Nếu nói “kiêm” thì không chuẩn vì vai nào chính, vai nào phụ? Đồng thời, cũng không nên nói đây là nhất thể hoá” (7). Phát biểu này của ông Trọng hẳn mở đường cho việc ông tiếp tục làm Chủ tịch nước trong nhiệm kỳ tới, chức vụ mà ông nắm chưa được nửa nhiệm kỳ sau khi người tiền nhiệm Trần Đại Quang đột ngột qua đời.

Thứ hai, nói gì thì nói Nguyễn Phú Trọng chưa thể yên tâm Trần Quốc Vượng có thể triển khai một cách hoàn bị chiêu thức “đánh rắn phải đánh dập đầu” để bảo đảm công cuộc chống tham nhũng thắng lợi mà không có ông ở bên, cụ thể là trong cùng Bộ chính trị. Trong một kịch bản như vậy thì việc ông Trọng tiếp tục làm Chủ Tịch nước là điều không phải bàn cãi.

Thứ ba, bản thân Trần Quốc Vượng cũng thấy việc Nguyễn Phú Trọng tiếp tục nắm Chủ tịch nước là có lợi nhất cho việc củng cố quyền lực của ông trong cương vị mới, ít nhất trong giai đoạn trước mắt. Đó là chưa nói khả năng ông sẽ được ông Trọng chuyển giao nốt chức vụ nguyên thủ quốc gia, nhất là trong bối cảnh ông Trọng không thể tiếp tục vì lý do sức khỏe.

Ngược lại, có một điều không chắc chắn rằng Nguyễn Xuân Phúc, một đồng minh thân cận của Nguyễn Phú Trọng trong cuộc lật đổ Nguyễn Tấn Dũng tại Đại hội Đảng lần trước, sẽ không đòi hỏi đền bù quyền lực tương xứng cho việc nhường chức Thủ tướng cho Bí thư thành ủy Hà Nội Vương Đình Huệ, sinh năm 1957 tại Nghệ An, một nhà kỹ trị được khẳng định (8), và nhất là, cũng như Trần Quốc Vương, được đích thân Nguyễn Phú Trọng bảo trợ (9).

Để nói, “trường hợp đặc biệt”, tức quá 65 tuổi, mà Bộ chính trị sẽ đưa ra để Hội nghị trung ương 13 và tiếp đó Đại hội XIII xem xét và thông qua cho chức vụ chủ chốt của ĐCSVN và Nhà nước Việt Nam không thể chỉ là một, cụ thể là Nguyễn Phú Trọng, như đã diễn ra tại hai Đại hội trước đó.

Chú thích:

  1. “Nội chính” là “lập và giải quyết án”, tức mang bản chất tư pháp, không phải “chính sách nội bộ” hay nội vụ, mang bản chất hành chính)
  2. Đại hội Đảng 13 và ‘Cuộc đua Tam Mã’ vào ghế tổng bí thư – BBC Tiếng Việt, 15/9/2020.
  3. Dự báo thay đổi nhân sự cấp cao tại Đại hội 13 – Nghiên cứu Quốc tế, 08/05/2020.
  4. Ai sẽ vào 'tứ trụ' ở Đại hội XIII và bước tiếp của 'Đốt lò' – BBC Tiếng Việt 22/1/2020.
  5. Carl Thayer: VN có truyền thống bí mật tin lãnh đạo – BBC Tiếng Việt, 22/4/2019.
  6. Cù Huy Hà Vũ: Nguyễn Phú Trọng phải làm Chủ tịch nước..., Nhật báo văn hóa California, 23/6/2016.
  7. Tổng Bí thư ứng cử Chủ tịch nước không phải "kiêm" hay "nhất thể hóa", An ninh Thủ đô, 08/10/2018.
  8. Vương Đình Huệ đã trải qua các chức vụ Phó Hiệu trưởng Trường Đại học Tài chính - Kế toán Hà Nội, Phó rồi Tổng Kiểm toán Nhà nước, Bộ trưởng Bộ Tài Chính, Trưởng Ban kinh tế trung ương, Phó Thủ tướng phụ trách kế hoạch, tài chính, giá cả, tiền tệ ngân hàn, thị trường chứng khoán, các nguồn đầu tư tài chính; dự báo và chính sách điều hành kinh tế vĩ mô.
  9. Tháng 5/2013, tại Hội nghị Trung ương 7 Khóa XI, đích thân Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng giới thiệu Vương Đình Huệ, Trưởng Ban kinh tế Trung ương cùng Nguyễn Bá Thanh, Trưởng ban Ban Nội chính Trung ương, ứng cử vào Bộ Chính trị. Tuy nhiên dưới ảnh hưởng của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Hội nghị đã bầu hai ứng viên khác là Nguyễn Thiện Nhân và Nguyễn Thị Kim Ngân.

Tác giả là một luật gia, học giả và nhà bất đồng chính kiến, cựu tù nhân chính trị Việt Nam.


https://www.voatiengviet.com/a/dai-hoi-13-dang-cong-san-chu-tich-tong-bi-thu/5612482.html?fbclid=IwAR1_Z2wLQIdjyM5YTQqdU6D_1Yn2DTDQ1Z9cP_hTCQ0DL9WTqPMb8rn0pCA




2.


13/08/2020

Ông Trần Quốc Vượng, Thường trực Ban Bí thư ĐCS VN, được dự báo sẽ thành Tổng Bí thư


Một nghiên cứu và hai người nắm thông tin hậu trường chính trị ở Việt Nam mới đây hé lộ với VOA về những nhân vật nhiều khả năng sẽ nắm các vị trí lãnh đạo hàng đầu sau Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 13 vào đầu năm 2021.
Những tên tuổi được xem là sáng giá nhất và được nêu ra gồm các ông Trần Quốc Vượng, Phạm Bình Minh, Vương Đình Huệ, Lương Cường, Phan Đình Trạc và bà Trương Thị Mai.
Ông Vượng lên, ông Phúc chống
Từ Australia, giáo sư Carl Thayer thuộc Đại học New South Wales, đưa ra phân tích rằng ông Trần Quốc Vượng là ứng cử viên nổi bật nhất cho chức Tổng Bí thư Đảng.
“Ông ấy có bề dày kinh nghiệm qua thời gian công tác ở Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao và các cơ quan đảng, gồm Chánh văn phòng Trung ương Đảng (2011), Ủy viên Ban Bí thư (tháng 5/2013) và Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương (2016). Việc ông được bổ nhiệm làm Thường trực Ban Bí thư vào tháng 3/2018 đã đưa ông trở thành nhân vật cấp cao trong hệ thống tôn ti trật tự của đảng”, giáo sư Carl Thayer, nhà nghiên cứu lâu năm về Việt Nam, viết cho VOA qua email.
Nhắc đến truyền thống bất thành văn trong chính trị Việt Nam là vị trí lãnh đạo cao nhất của đảng thường giao cho người miền bắc, vị giáo sư của Học viện Quốc phòng Hoàng gia Úc, Đại học New South Wales, đề cập đến yếu tố ông Vượng có quê ở Thái Bình và gọi đó là “một điểm cộng”.
Về lý thuyết, ông Trần Quốc Vượng, năm nay 67 tuổi, đã quá tuổi để tiếp tục đứng trong Bộ Chính trị có vai trò đầu não của đảng trong khóa tới. Mặc dù vậy, giáo sư Thayer chỉ ra rằng ông Vượng có phần chắc sẽ được Trung ương Đảng công nhận là trường hợp “ngoại lệ đặc biệt” theo một quy định hồi tháng 2/2020 của đảng.
"Theo kế hoạch trước Đại hội thì ông Nguyễn Phú Trọng sẽ nhường ghế cho ông Trần Quốc Vượng ... Nhưng Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc không chấp nhận điều này. Do đó, ông Phúc đã chiêu dụ nhiều tướng lĩnh công an nhằm làm yếu thế ông Vượng trước Đại hội. Do đó, ông Trọng sẽ phải ngồi lại để tránh cho việc ông Vượng bị thôn tính ...
Nguồn tin riêng của VOA

Lưu ý đến các điểm mấu chốt gồm “kế thừa”, “phát triển”, “đảm bảo sự bền vững” trong công tác nhân sự của đảng, ông Nguyễn Như Phong, một cựu đại tá an ninh, nói với VOA từ Hà Nội rằng việc ông Trần Quốc Vượng được chọn làm ứng cử viên cho chức Tổng Bí thư là “điều logic”.

Tuy nhiên, ông Phong, nguyên Phó Tổng Biên tập báo Công An Nhân Dân và nguyên Tổng Biên tập báo mạng PetroTimes, thận trọng nói thêm rằng vấn đề nhân sự cấp cao hiện vẫn đang là “bài toán khó” trong đảng, mà có thể phải chờ đến Hội nghị Trung ương sắp tới mới sáng tỏ hơn.
Trong khi đó, một nguồn tin thân cận với lãnh đạo Việt Nam cho VOA hay quá trình chuyển giao quyền lực có thể không êm thấm như dự báo của giáo sư Carl Thayer và cựu đại tá an ninh Nguyễn Như Phong.
Nguồn tin đề nghị ẩn danh tiết lộ với VOA rằng Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ vẫn tại vị thêm một nửa nhiệm kỳ, khoảng 2 năm, để phòng ngừa xung đột quyền lực trong nội bộ đảng. Nguồn tin đưa ra lý giải:
“Theo kế hoạch trước Đại hội thì ông Nguyễn Phú Trọng sẽ nhường ghế cho ông Trần Quốc Vượng, đồng thời giao Quân ủy Trung ương và Đảng ủy Công an cho ông Vượng. Nhưng Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc không chấp nhận điều này. Do đó, ông Phúc đã chiêu dụ nhiều tướng lĩnh công an nhằm làm yếu thế ông Vượng trước Đại hội. Do đó, ông Trọng sẽ phải ngồi lại để tránh cho việc ông Vượng bị thôn tính mà như vậy sẽ ảnh hưởng đến an toàn của ông Trọng sau khi rời chức”.
Phạm Bình Minh và 'tứ trụ'
Về bức tranh chính trị rộng hơn, nguồn tin nói phe cánh lãnh đạo gốc miền nam sắp tới sẽ gặp “nhiều bất lợi” khi Phó Thủ tướng Trương Hòa Bình sẽ rời ghế, Thứ trưởng Quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh sẽ đến tuổi hưu, tương tự đối với Thứ trưởng Quốc phòng Trần Đơn, và trước đó Trung tướng Phan Văn Việt đã rời ghế Tổng cục phó Tổng cục 2 nhiều quyền lực thuộc Bộ Quốc phòng.
Ông Phạm Bình Minh được biết đến rộng rãi trên trường quốc tế, nói tiếng Anh lưu loát, có bằng thạc sĩ của Đại học Tufts ở Mỹ. Tất cả những yếu tố này đều phục vụ tốt cho Việt Nam trên trường quốc tế, đặc biệt là trong quan hệ của Việt Nam với các đối tác chiến lược.
Giáo sư Carl Thayer

Lâu nay, ở Việt Nam, tồn tại “luật bất thành văn” rằng người đứng đầu Đảng Cộng sản, có thực quyền quyết định chiến lược cao nhất, phải là người miền bắc; chức chủ tịch nước có tính nghi lễ là chính có thể giao qua lại cho người miền bắc hoặc miền nam, và chức thủ tướng điều hành hoạt động hàng ngày của các bộ, ngành thường được giao cho người miền nam.

Kể từ khi Chủ tịch nước Trần Đại Quang qua đời vì bạo bệnh năm 2018, chức vụ này đã được Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tiếp quản và đảm nhiệm luôn cho đến nay.
Ông Phạm Bình Minh là ứng cử viên cho chức Chủ tịch nước, nếu cơ cấu 'tứ trụ' được khôi phục
Ông Phạm Bình Minh là ứng cử viên cho chức Chủ tịch nước, nếu cơ cấu 'tứ trụ' được khôi phục
Liệu Việt Nam có trở lại cơ cấu “tứ trụ” gồm 4 người khác nhau nắm 4 chức vụ riêng rẽ - tổng bí thư, chủ tịch nước, thủ tướng, chủ tịch quốc hội - hay không, được giáo sư Carl Thayer ở Australia cho là điều “khó dự báo nhất”.
“Nếu cơ cấu ‘tam trụ’ được duy trì, ông Vượng mặc nhiên đồng thời nắm hai chức tổng bí thư và chủ tịch nước. Nếu cơ cấu ‘tứ trụ’ được khôi phục, ông Phạm Bình Minh sẽ là một ứng cứ viên mạnh cho chức chủ tịch nước, vì ông ấy có bề dày kinh nghiệm trong chính phủ ở cương vị phó thủ tướng, và đến Đại hội Đảng ông ấy cũng đã có hai nhiệm kỳ làm bộ trưởng ngoại giao”, giáo sư Thayer trao đổi với VOA qua email.
“Bề dày kinh nghiệm trong chính phủ là một trong những tiêu chí chính đối với chức chủ tịch nước”, giáo sư nhấn mạnh, đồng thời nhắc đến các phẩm chất khác của ông Phạm Bình Minh, gồm “được biết đến rộng rãi trên trường quốc tế, nói tiếng Anh lưu loát, có bằng thạc sĩ của Đại học Tufts ở Mỹ”.
“Tất cả những yếu tố này đều phục vụ tốt cho Việt Nam trên trường quốc tế, đặc biệt là trong quan hệ của Việt Nam với các đối tác chiến lược”, giáo sư Thayer nhận định.
Cựu đại tá an ninh-nhà báo kỳ cựu Nguyễn Như Phong ở Hà Nội cho rằng cơ cấu “tứ trụ” sẽ quay trở lại. Ông cũng nhận xét rằng ông Phạm Bình Minh là ứng cử viên “rất tốt” cho chức chủ tịch nước.
Ẩn số Vương Đình Huệ; 2 bộ trưởng ‘sức mạnh’
Về nhân vật có thể trở thành thủ tướng, giáo sư Carl Thayer đặt cược vào ông Vương Đình Huệ, hiện là Bí thư Thành ủy Hà Nội.
“Ông Huệ dường như là người hội đủ các tiêu chuẩn nhất trong số các ứng cử viên. Trước khi làm lãnh đạo đảng ở Hà Nội, ông Huệ từng là Tổng Kiểm toán Nhà nước, Bộ trưởng Tài chính và Trưởng ban Kinh tế Trung ương. Ông có quê ở Nghệ An”, giáo sư Thayer nói.
Ông Vương Đình Huệ tại một hội thảo hồi tháng 10/2019
Ông Vương Đình Huệ tại một hội thảo hồi tháng 10/2019
Tuy nhiên, nhà báo kỳ cựu Nguyễn Như Phong nhận xét với VOA rằng trong chính giới ở Hà Nội, ông Vương Đình Huệ bị xem là một “ẩn số” và đang nhận những đánh giá trái chiều. Cá nhân ông Phong “không thấy ấn tượng” về ứng cử viên cho chức thủ tướng này.
Trong nền chính trị Việt Nam, hai bộ Quốc phòng và Công an nắm vai trò then chốt bảo vệ chế độ.
Nguồn tin ẩn danh của VOA không chỉ tiết lộ về nguy cơ xung đột quyền lực giữa phe của Tổng Bí thư Trọng với phe của Thủ tướng Phúc, mà còn cho biết “Bộ trưởng Quốc phòng khóa tới gần như sẽ là Đại tướng Lương Cường, Chủ nhiệm Tổng cục 1, tức Tổng cục Chính trị”.
Hiện có những mối "ngờ vực" rằng ông Cường có lợi thế vì được thế lực nước ngoài hỗ trợ, và được xem là "mắt xích quan trọng" để thế lực đó gây ảnh hưởng đến chính sách chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam, nguồn tin được tiếp cận với các quan chức cấp cao nói với VOA.
Theo thông tin của quân đội Việt Nam, Đại tướng Lương Cường, 63 tuổi, người Phú Thọ, đã tham gia cuộc chiến tranh biên giới phía bắc giữa Việt Nam và Trung Quốc. Ông từng là Chính ủy Quân đoàn 2, Chính ủy Quân khu 3. Năm 2016, ông được bổ nhiệm làm Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị.
Giáo sư Carl Thayer cũng dự báo với VOA rằng ông Lương Cường sẽ trở thành Bộ trưởng Quốc phòng.
Vẫn nguồn tin đề nghị ẩn danh nói thêm với VOA rằng Trung tướng quân đội Võ Minh Lương “gần như sẽ trở thành thứ trưởng quốc phòng và cơ cấu để tiếp tục thăng tiến đến chức bộ trưởng”.
Nói về Bộ Công an, nguồn tin nói rằng hầu như có phần chắc là ông Phan Đình Trạc sẽ là bộ trưởng.
“Ông này có lợi thế là đã từng kiêm chức vụ đại tá công an trước khi làm Trưởng ban Nội chính. Đây cũng là mắt xích quan trọng mà Tổng Bí thư Trọng kỳ vọng sẽ hỗ trợ cho ông Vượng, do ông Trạc này là người gốc Nghệ An, được xem là dạng trung thành với đảng nhất”, nguồn tin cung cấp thêm với VOA.
Trước đây, ông Phan Đình Trạc đã nắm các chức vụ Giám đốc Công an tỉnh Nghệ An, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân, Bí thư Tỉnh uỷ Nghệ An, trước khi trở thành Trưởng Ban Nội chính Trung ương vào cuối tháng 2/2016.
Nguồn tin riêng của VOA nói ông Trạc “rất giàu” và theo một tài liệu mật mà nguồn tin đươc xem, quan chức này không ngần ngại kê khai tài sản cá nhân với đảng là ông có lượng tiền mặt rất lớn, chưa kể tài sản chìm nổi.
Bà Trương Thị Mai (áo màu cam) là một trong số các Ủy viên Bộ Chính trị
Bà Trương Thị Mai (áo màu cam) là một trong số các Ủy viên Bộ Chính trị
Lại một nữ Chủ tịch Quốc hội
Trong cơ cấu chính trị Việt Nam, vai trò lãnh đạo quốc hội ít được chú ý đến nhất trong số “tứ trụ”, do cơ quan lập pháp này bị xem là “con dấu củ khoai”, dù trong những năm gần đây quốc hội gây được một số tiếng vang trong cử tri với các phiên chất vấn một số bộ trưởng hay tranh luận về soạn thảo luật.
Giáo sư Carl Thayer dự đoán bà Trương Thị Mai sẽ là Chủ tịch Quốc hội vào năm sau dựa trên hai cơ sở.
“Thứ nhất, bà Mai được xem là có đủ phẩm chất nhất trong số các ứng cử viên đạt tiêu chuẩn. Bà có bằng cử nhân luật và bằng thạc sĩ quản trị công, là đại biểu quốc hội từ khóa 10 (năm 1997) cho đến khóa 13 (2016) và được bầu vào Trung ương Đảng năm 2011. Thứ hai, bà là phụ nữ duy nhất còn lại trong số các ủy viên Bộ Chính trị đương nhiệm”, giáo sư Thayer nói với VOA.
Đánh giá chung về công tác chuẩn bị cho Đại hội Đảng và vấn đề nhân sự, cựu đại tá an ninh-nhà báo kỳ cựu Nguyễn Như Phong đưa ra bình luận rằng mọi việc đang diễn ra “bài bản”, “chỉnh chu”.
Song ông lưu ý rằng còn hơn 5 tháng nữa mới đến Đại hội và mọi dự báo từ nay đến đó vẫn chỉ là những dự báo.





1.



Bộ Tài chính vừa công bố quyết định về việc bổ nhiệm ông Vũ Chí Hùng - Vụ trưởng Vụ Hợp tác quốc tế (Tổng cục Thuế) - giữ chức Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Thuế.

Chiều ngày 2/6, tại Tổng cục Thuế, Bộ Tài chính đã công bố Quyết định số 800/QĐ-BTC ngày 02/06/2020 của Bộ trưởng Bộ Tài chính về việc bổ nhiệm ông Vũ Chí Hùng - Vụ trưởng Vụ Hợp tác Quốc tế Tổng cục Thuế giữ chức Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Thuế.
Phát biểu tại buổi lễ trao quyết định, Thứ trưởng Trần Xuân Hà cho biết, qua các quy trình bổ nhiệm cho thấy, ông Vũ Chí Hùng có tỷ lệ phiếu tín nhiệm rất cao. Trên cơ sở đề xuất, giới thiệu của Tổng cục Thuế, Ban Cán sự Đảng Bộ Tài chính đã thống nhất và Bộ trưởng Bộ Tài chính đã ký quyết định bổ nhiệm ông Hùng giữ chức Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Thuế.
Bổ nhiệm ông Vũ Chí Hùng lên chức Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Thuế
Ông Vũ Chí Hùng được bổ nhiệm giữ chức Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Thuế. 
Theo đánh giá của Thứ trưởng Hà, ông Vũ Chí Hùng là một cán bộ trẻ, được đào tạo bài bản, có trình độ chuyên môn nghiệp vụ, trình độ ngoại ngữ tốt, đã trải qua nhiều cương vị khác nhau.
Ông Vũ Chí Hùng đã có 5 năm công tác trong lĩnh vực tài chính doanh nghiệp, 6 năm công tác tại Tổng cục Thuế, từng giữ chức Phó Vụ trưởng Vụ Quản lý thuế doanh nghiệp lớn, Phó vụ trưởng, rồi Vụ trưởng Vụ Hợp tác quốc tế - Tổng cục Thuế.
Phát biểu tại lễ nhậm chức, ông Vũ Chí Hùng cho rằng, đây vừa là niềm vinh dự đồng thời cũng là trách nhiệm lớn lao mà lãnh đạo Bộ Tài chính đã giao phó. Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Thuế Vũ Chí Hùng hứa sẽ không ngừng học tập và kế thừa những kinh nghiệm quý báu của các bậc tiền nhiệm, đem hết tâm sức, quyết tâm phấn đấu hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao.
Anh Tuấn
https://vietnamnet.vn/vn/kinh-doanh/tai-chinh/ong-vu-chi-hung-giu-chuc-pho-tong-cuc-truong-tong-cuc-thue-645947.html
..



5 nhận xét:

  1. 2.

    Hé lộ các nhân vật lãnh đạo hàng đầu của Việt Nam sau Đại hội Đảng XIII


    VOA Tiếng Việt

    13/08/2020

    Trả lờiXóa
  2. 4. Đầu tháng 1 năm 2021, đã thầy thống tin của Cô gái Đồ long Lê Nguyễn Hương Trà

    "
    Lê Nguyễn Hương Trà
    15 giờ ·
    Tiếp tục nóng hổi với Siêu cúp Bóng đá Việt Nam!
    Dưới sự thao túng của Đội Đông Anh, ngày 10/1 hôm nay, các lãnh đạo cấp cao của Liên Đoàn bóng đá nhiệm kỳ (2021 - 2025) vừa chốt với phương án giới thiệu:
    1/Nhà đỏ: Đội Đông Anh
    2/Nhà vàng: Đội Quảng Nam
    3/Nhà trắng: Cầu thủ số #1 Hà Nội/hoặc cầu thủ của công ty mì Chính- bột ngọt, Thanh Hóa;
    4/ Nhà hàng xóm Bác: Đội tuyển nữ tỉnh Quảng Bình/hoặc 1 trong 02 đội không lọt vào được nhà trắng!

    Trả lờiXóa
  3. 5. Qua Fb, từ Đức quốc, bác Người Buôn Gió vừa thông tin (ngày 9 và 10/1/2021)


    "
    Thanh Hieu Bui
    4 giờ ·
    Tiểu ban nhân sự là nơi đưa ra phương án nhân sự. Có 6 người thì 4 người quá tuổi trong tổ này. Ông Trần Cẩm Tú chắc suất uỷ viên BCT trưởng ban kiểm tra trung ương, nên ý kiến ai thế nào chắc ông ấy không quan tâm, tức thế nào cũng được.
    Ông Phạm Minh Chính còn tuổi, chắc suất uỷ viên BCT kỳ sau. Phương án nào mà ông ấy có lợi cho mình thì ông ấy tán thành, còn không thì bét nhất ông vẫn trưởng ban tổ chức trung ương. Chẳng có gì phải mất, chỉ có được trở lên. Nói chung nhìn sự đầu tư trước đây của TQ tại Hà Tĩnh và Quảng Ninh thì ông Tú và ông Chính chắc chắn được Trung Quốc ủng hộ rồi.
    Còn 4 người còn lại đều quá tuổi như Trọng, Phúc, Ngân, Vượng. Nếu cả 4 đều muốn về theo đúng tuổi thì việc đơn giản, cứ trình tự mà sắp xếp những người khác lên.
    Nhưng chỉ cần 1 người muốn ở lại thì mấy người kia đời nào chịu về, thế nên mấy năm trời không thống nhất được ai ở lại, ai đi. Không thống nhất thì kêu là bí mật, thực ra có đéo đâu mà bí mật, chả lẽ bảo chúng tôi tranh giành nhau chưa thống nhất được phương án nào cả. Thế nên bịp thiên hạ là phương án có rồi, đồng nhất rồi, nhưng vì giữ bí mật không nói ra.
    Toàn các ông nham hiểm cả, toàn dùng chiêu hạ người kế cận để không có ai thay thế, mình vì dân vì nước phải ngồi lại vì yên bình, vì ổn định.
    Ông Trọng thì sắp nhân sự kế nhiệm là ông Vượng quá tuổi và chả có tí uy tín gì làm tổng bí thư. Giới thiệu như thế quá là bảo để thằng Vượng làm mà chúng mày không ưng, tao giới thiệu thằng Lịch làm. Còn cả hai thằng đấy chúng mày không ưng ( tất nhiên là không ai ưng rồi, vì hai ông ấy quá tuổi lại ngang cơ hay còn kém cơ các ông bà kia, sao mà họ ưng bọn kém cơ ở lại còn họ về ) thì không còn phương án nào ( chỉ còn phương án mời bố xơi tiếp nhiệm kỳ nữa vì dù sao bố bề trên rồi, trên tiếp cũng không sao ).
    Có 3 ông phó thủ tướng am hiểu về kinh tế, mãi không sao, đến giờ chót hai ông kỷ luật, một ông ngồi bí thư Hà Nội. Thế là kế cận không có. Cả 6 ông bà trong tiểu ban nhân sự đều hăng hái kỳ luật cấp tốc hai ông Bình, Hải để đỡ phải thêm danh sách lựa chọn người, cô đọng lại chỉ mấy ông bà thôi.
    Kỳ này không khéo cả 4 ông bà Trọng, Ngân, Phúc, Vượng đều ở lại.
    "
    https://www.facebook.com/nguoibuon.gio.9/posts/3755767771148155

    Trả lờiXóa
  4. 10.
    Thông qua đề cử các chức danh lãnh đạo chủ chốt với phiếu tập trung rất cao
    17/01/2021 11:20 GMT+7
    Trung ương thông qua nhân sự Ủy viên Bộ Chính trị thuộc trường hợp "đặc biệt" tái cử và danh sách đề cử các ứng cử các chức danh lãnh đạo chủ chốt khóa XIII với số phiếu tập trung rất cao.

    Trả lờiXóa
  5. 12.

    Nhân sự lãnh đạo chủ chốt khóa XIII và Điều lệ Đảng
    Thứ Hai, ngày 18/1/2021 - 05:45

    Trả lờiXóa

Khi sử dụng tiếng Việt, bạn cần viết tiếng Việt có dấu, ngôn từ dung dị mà lại không dung tục. Có thể đồng ý hay không đồng ý, nhưng hãy đưa chứng lí và cảm tưởng thực sự của bạn.

LƯU Ý: Blog đặt ở chế độ mở, không kiểm duyệt bình luận. Nếu nhỡ tay, cũng có thể tự xóa để viết lại. Nhưng những bình luận cảm tính, lạc đề, trái thuần phong mĩ tục, thì sẽ bị loại khỏi blog và ghi nhớ spam ở cuối trang.

Ghi chú (tháng 11/2016): Từ tháng 6 đến tháng 11/2016, hàng ngày có rất nhiều comment rác quảng cáo (bán hàng, rao vặt). Nên từ ngày 09/11/2016, có lúc blog sẽ đặt chế độ kiểm duyệt, để tự động loại bỏ rác.