Hồn rằng, hồn thác ban ngày,
Thương cha, nhớ mẹ, hồn rày thác đêm.
Viết một cái vui vui, để hướng ứng luận giải vừa xuất hiện của bác Thiên Lý về chuyện "ma" (Hoàng Phương) có khi khác "bức xạ tồn dư/bức xạ tàn dư" (Đỗ Kiên Cường). Ma với bức xạ tàn dư tựa như lợn với heo, đại loại thế, và cũng chưa chắc thế !