Chức vụ đầu tiên của bà giáo mình ngày trước, theo đúng như nói vui mà hóa thật của cô, là: Trưởng Ban Chống quấy rồi tình dục giảng đường (tiếng Nhật phát âm tắt một cụm từ có gốc tiếng Anh, "quấy rồi tính dục" thành "sếc-cư-ha-ra"). Sách "học sinh yếu lãm" (những điều cốt tủy về trường mà học sinh phải xem, phải biết) ghi rất rõ, mỗi năm cập nhật một bản mới.
Một thời gian khá dài, bà giáo "giữ" chức đó cùng với một cô nữa ở Khoa Lưu học sinh. Sau này, cô lên chức dần, giám đốc trung tâm, viện trưởng, rồi sắp hiệu trưởng (sắp lên hiệu trưởng, thì cô sợ chức quyền, đã tránh bằng cách chuyển sang một trường khác để chỉ còn được làm chuyên môn).
Lần gặp cô gần đây nhất, mình có nhắc lại chuyện cô từng làm Trưởng Ban ngày trước. Cô rất vui vẻ, rồi xác nhận thêm một lần nữa: quả thật, đó là chức vụ nhà nước đầu tiên đấy !
Lần gặp cô gần đây nhất, mình có nhắc lại chuyện cô từng làm Trưởng Ban ngày trước. Cô rất vui vẻ, rồi xác nhận thêm một lần nữa: quả thật, đó là chức vụ nhà nước đầu tiên đấy !
Nói sang giảng đường ở Việt Nam, sau ngày 20/11/2016, nhà văn Nguyễn Quỳnh Trang tiết lộ việc liên quan đến "sếc-cư-ha-ra".
Đã từng đi một entry liên quan đến nữ nhà văn này (ở đây).
Bây giờ, mới vỡ lẽ, hóa ra Trang là đàn em "dân khoa văn" (hay "dân văn tổng hợp") của mình. Cho đến lúc viết entry này, hoàn toàn không biết điều ấy (vì có lẽ lúc Trang vào trường, thì mình đã ra trường từ lâu).
Bây giờ, mới vỡ lẽ, hóa ra Trang là đàn em "dân khoa văn" (hay "dân văn tổng hợp") của mình. Cho đến lúc viết entry này, hoàn toàn không biết điều ấy (vì có lẽ lúc Trang vào trường, thì mình đã ra trường từ lâu).
Chép nguyên xi về từ Fb NQT.
---
"
Mình mất đến 4 năm mới vào được khoa Văn Tổng hợp mơ ước, sau khi tốt nghiệp sư phạm. Chưa phải già nhất vì còn 2 ông anh 79 :)
Mình đã chảy nước mắt khi ngồi ở giảng đường trong tuần đầu nhập học do xúc động. Nhưng suốt 4 năm, thì rốt cuộc gặp rất nhiều vở bi hài kịch. Phải nói rằng mình sốc nặng vì đạo đức giáo viên. Những nham nhở lẫn sợ hãi và trốn tránh trách nhiệm. Mình từng rất căng thẳng mệt mỏi.
Khi mình quyết định kiện, thì người ta nói không nên gây ầm ĩ, nhất là đúng lúc mình chuẩn bị ra mắt tiểu thuyết "1981". Nhà văn thì nên gây chú ý vì tác phẩm chứ không nên bởi mấy chuyện dễ mất danh dự này.
Đó cũng là cách ng ta làm sai rồi bịt miệng mình về sau: nhà văn thì nên thế này thế nọ, đừng thế nọ thế kia...
Ra trường, được hứa từ Ban giám hiệu, Trưởng khoa Văn là ông thầy chuyên gạ tình dâm ngôn, quấy rối tình dục với sinh viên nữ văn khoa ấy (thậm chí cả với người yêu/ vợ đồng nghiệp) sẽ bị kỷ luật. Mình im lặng chờ. Nhưng khi quay về thì biết, ông ta chẳng thế nào, vẫn giảng dạy đạo đức, vẫn tỏ ra ta là này nọ, vẫn thi thoảng trèo lên báo chí "phê bình" văn học, và còn lên chức trong khoa.
Đến nay, mình chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện quay về!
"
https://www.facebook.com/nguyen.q.trang.581/posts/10154916239954683?pnref=story
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Khi sử dụng tiếng Việt, bạn cần viết tiếng Việt có dấu, ngôn từ dung dị mà lại không dung tục. Có thể đồng ý hay không đồng ý, nhưng hãy đưa chứng lí và cảm tưởng thực sự của bạn.
LƯU Ý: Blog đặt ở chế độ mở, không kiểm duyệt bình luận. Nếu nhỡ tay, cũng có thể tự xóa để viết lại. Nhưng những bình luận cảm tính, lạc đề, trái thuần phong mĩ tục, thì sẽ bị loại khỏi blog và ghi nhớ spam ở cuối trang.
Ghi chú (tháng 11/2016): Từ tháng 6 đến tháng 11/2016, hàng ngày có rất nhiều comment rác quảng cáo (bán hàng, rao vặt). Nên từ ngày 09/11/2016, có lúc blog sẽ đặt chế độ kiểm duyệt, để tự động loại bỏ rác.