Ghi chép linh tinh lúc rảnh việc cày ruộng và đọc sách

23/11/2016

Nhà báo thách đố 100 triệu đồng với nhà ngoại cảm

Đó là nhà báo Phạm Ngọc Dương, đã đi một entry liên quan, ở đây.

Bây giờ là bài trên tờ báo do bác nhà báo kì cựu trong ngành báo của Bộ Y tế, là Lê Thấu, làm Tổng Biên tập.


---


14:49 23/11/2016






Mấy ngày nay, thế giới mạng dậy sóng với cuộc thách đố giữa nhà báo Phạm Ngọc Dương (Trưởng ban Phóng sự Báo điện tử VTC News), với nhà ngoại cảm Nguyễn Ngọc Hoài, một nhân vật khá nổi tiếng trong giới ngoại cảm tìm mộ hiện nay, người mới xuất bản cuốn sách “Một thế giới khác”, gây chú ý trong dư luận. PV Sức khỏe Cộng đồng đã có cuộc trò chuyện với nhà báo Phạm Ngọc Dương quanh cuộc thách đố này.

Nhà báo Phạm Ngọc Dương (Trưởng ban Phóng sự Báo điện tử VTC News)

- Anh có thể cho biết, vì sao lại có cuộc thách đố giữa anh và nhà ngoại cảm Nguyễn Ngọc Hoài, người được cộng đồng những người tin vào hiện tượng tâm linh rất coi trọng?

Thực ra, tôi không có ân oán gì với chị Hoài cả. Tôi cũng chưa tìm hiểu nhiều về nhà ngoại cảm này, bởi chị ấy là người “nổi” về sau. Tôi vốn tìm hiểu rất kỹ các nhà ngoại cảm tiền bối so với chị ấy và còn nổi tiếng hơn chị ấy nhiều. Mới đây, tôi có bài viết cảnh báo về chuyện những trung tâm giáo dục mở các lớp khai mở não bộ cho trẻ em khoảng 6-12 tuổi. Trong khóa học đó, người ta có bài luyện bịt mắt vẫn nhận biết được màu sắc, hình dạng đồ vật. Tôi biết đây là một dạng khai mở não bộ, rất nguy hiểm, nếu không cẩn thận có thể khiến trẻ em bị hoang tưởng, nên tôi cảnh báo. Sở dĩ, tôi cảnh báo, vì ở nước ta từng có rất nhiều khóa học kiểu kích não thế này, rất nguy hiểm. Về mặt nào đó, nó giống với hiện tượng áp vong, khơi gợi cái gọi là ngoại cảm. Từ bài viết đó, tôi khẳng định luôn rằng, hiện tượng ngoại cảm áp vong tìm mộ ở Việt Nam là dạng hoang tưởng. Thực ra, tôi chỉ nhắc lại điều này mà thôi, vì tôi đã cảnh báo trên gần 100 bài báo rồi…

- Anh có thể thông tin cho độc giả biết, anh đã “thách đố” thế nào không?

Tôi chấp nhận bỏ ra 100 triệu đồng để trao giải. Ngoài ra, sẽ ứng trước kinh phí cho một cuộc khảo nghiệm tìm mộ. Một bên là các nhà báo điều tra giỏi, một bên là chị Hoài cùng các nhà ngoại cảm, các chuyên gia nghiên cứu đánh giá cao chị ấy. Nếu chị ấy thắng, tôi sẽ mất số tiền đó, mất cả kinh phí tìm mộ. Tôi cũng sẽ không bao giờ viết về chuyện ngoại cảm nữa, vì tôi sẽ thừa nhận tôi sai và chị ấy cũng như giới ngoại cảm tìm mộ có năng lực thật sự. Còn nếu chị ấy thua, tôi chỉ cần chị ấy giải nghệ, thừa nhận không có khả năng tìm mộ bằng ngoại cảm. Mục đích của tôi là mong muốn làm rõ việc này, chứ giới ngoại cảm cứ tìm đủ mọi lý lẽ bao biện, giải thích theo cách của họ, thì sẽ không bao giờ sáng tỏ được. Tôi muốn xã hội được thấy rõ là có ngoại cảm tìm mộ hay không, tìm mộ bằng ngoại cảm có chính xác hay không. Lời thách đố của tôi được nhiều bạn bè ủng hộ. Có người đòi góp vài trăm triệu, cốt để mong làm sáng tỏ, để người dân được thấy rõ mọi chuyện.

- Tôi cũng đã đọc phản ứng của chị Hoài cũng như tham khảo một số nhà nghiên cứu, những người tin và hiện tượng này, và họ đều nói rằng, không thể đem ngoại cảm ra “thách đố” được. Việc tìm mộ còn dựa vào tín tâm của gia đình muốn tìm mộ, rồi tâm lý của nhà ngoại cảm, thậm chí cả thời tiết cũng ảnh hướng đến khả năng của nhà ngoại cảm. Nếu thách đố thì rất khó.

Họ luôn bao biện như vậy, với lý lẽ cùn, nên không giúp mọi người sáng tỏ được. Nếu thế, thì tôi sẽ thách đố thế này, đảm bảo nhà ngoại cảm sẽ không bị ảnh hưởng tâm lý: Tôi biết, chị Hoài đã xuất bản cuốn sách tự truyện có tên “Một thế giới khác”. Tôi không đọc cuốn sách đó, tuy nhiên, với kinh nghiệm tìm hiểu ngoại cảm, kinh nghiệm nghề nghiệp, tôi cũng đoán trong sách sẽ có rất nhiều ví dụ, kể lể về các cuộc tìm mộ rất chi là ly kỳ của chị Hoài.

Vậy thì, tôi sẽ thách đố chị Hoài đem hài cốt của những liệt sĩ mà chị tìm được, được nhắc đến trong sách, đi xét nghiệm ADN. Những trường hợp nào chị Hoài tìm đúng, cho kết quả chính xác, tôi sẽ chịu chi phí xét nghiệm. Còn trường hợp nào sai, chị Hoài sẽ chịu. Các gia đình có thân nhân liệt sĩ cũng không mất gì, mà làm sáng tỏ được vấn đề, không phải sống trong lo âu, thấp thỏm, không biết là xương cốt người thân hay tổ mối, xương động vật, hay là xương người khác. Tôi sẽ gửi luôn cho các anh ảnh chụp sổ tiết kiệm, với số tiền vài trăm triệu đồng để làm chứng. Đây là số tiền đóng tiền mua nhà đợt cuối của gia đình tôi. Tôi sẽ đem hết ra để thách đố với chị ấy, những mong làm sáng tỏ sự việc, giúp một bộ phận vẫn u mê tin vào trò áp vong tìm mộ tỉnh ngộ.

Nhà ngoại cảm Nguyễn Ngọc Hoài

- Anh khẳng định trạng thái áp vong là trạng thái hoang tưởng? Và anh kết luận những người từng áp vong đã trải qua trạng thái tâm thần?

Đúng vậy. Tôi đã nghiên cứu các tài liệu nước ngoài và các chuyên gia cho rằng, đây là trạng thái hoang tưởng. Không chỉ nghiên cứu lý thuyết, mà tôi đã nghiên cứu khá nhiều nhà ngoại cảm, các cuộc áp vong tìm mộ, và tôi khẳng định luôn: 99,9% là hoang tưởng.

Tôi không bác bỏ khả năng đặc biệt của con người. Nhưng khả năng thật sự là rất hiếm và có lẽ nó không áp dụng được vào việc tìm mộ. Tôi chưa gặp bất cứ một ai có khả năng gọi là ngoại cảm, thần thông, tìm được mộ, dự đoán, dự báo... Tất cả chỉ là ảo hết: Ảo vọng, ảo thị, ảo thanh, ảo giác... ảo tất. Với các bác sĩ chuyên ngành thần kinh ở các bệnh viện hiện đại, thì đó là hiện tượng hoang tưởng.

Tôi có thể giải thích vắn tắt và đơn giản thế này: Não bộ có 2 phần gồm ý thức và vô thức. Ý thức là những cái logic, là ngôn ngữ, là cái con người nhớ được... đại loại thế. Vô thức là một mảng nào đó của não bộ, liên tục hoạt động. Vô thức vẫn chỉ đạo được cơ thể, chẳng hạn như mộng du, mơ ngủ... Vô thức có thể làm được những việc kỳ lạ nào đó, thậm chí là không tin nổi. Nhưng, liền với đó, cũng có thể là trạng thái tâm thần. Có những thi sĩ tâm thần, nhà sáng chế tâm thần, lập dị... rất nhiều là đằng khác. Người tâm thần thì rất kỳ lạ, luôn nghĩ mình là đấng tối cao, là nhất, hoặc luôn đi theo tiếng gọi của đấng tối cao. Việc khai mở một thứ gì đó ở vô thức, mà không có sự hiểu biết, kiểm soát, thì có thể thành hoang tưởng hoặc thiên tài, ranh giới rất mong manh.

Tôi tin rằng, khi các nhà ngoại cảm tập trung tinh thần, đưa bộ não của mình về trạng thái đặc biệt, thì có thể là vô thức, hoặc một bộ phận nào đó ở vô thức trỗi dậy hoạt động.
Có người lúc đó mất hết ý thức, không nhớ được gì, có người ý thức vẫn hoạt động và ghi nhớ hình ảnh vô thức vẽ ra. Quan điểm của tôi, là hầu hết ngoại cảm ở Việt Nam toàn là do vô thức vẽ ra, cả hình ảnh, âm thanh, cảm giác. Trong Phật giáo họ gọi đó là tưởng thức.

Tôi ví dụ thế này: Có nhà ngoại cảm, khi tìm mộ, thì thân nhân mang tấm ảnh đến. Nhìn vào tấm ảnh, tập trung tư tưởng, gọi liệt sĩ, thì vô thức vẽ ra hình ảnh người liệt sĩ trong não. Hình ảnh liệt sĩ sống động như ngay trước mặt. Chúng ta nhìn thấy hình ảnh trước mắt, là bởi hình ảnh đó được thu vào võng mạc, được bộ não phân tích. Có nhà ngoại cảm cần phải kể tên, tuổi, ngày tháng năm sinh, quê quán. Nghe xong, thì tất cả những thông tin đó được vô thức xây dựng, vẽ ra. Có nhà ngoại cảm nhắm mắt tưởng tượng, hình ảnh liệt sĩ như đám mây cuộn về trước mắt. Liệt sĩ nào cũng như đám mây trước khi thành người thật... Có nhà ngoại cảm thấy hình ảnh sơ đồ khu vực liệt sĩ chết hiện trước mắt, trong đầu, rồi cứ thế vẽ lại... Có nhà ngoại cảm thấy tuổi trẻ của liệt sĩ đẹp giai này khác, có người chỉ thấy hình dạng lúc chết, có người luôn thấy liệt sĩ đang tắm ... Chuyện hài nhất, là có nhà ngoại cảm gọi cụ rùa lên nói chuyện và nói tiếng người. Có nhà ngoại cảm tập trung tư tưởng vào và nói tiếng “Thiên” chả ai hiểu, có người nói tiếng Tàu, có người nói tiếng dân tộc... Có người lại cục tác như gà. Có người trườn như rắn... Đấy là tưởng thức. Khi ám thị truyền vào não là thứ gì, thì tưởng thức sẽ biến thành thứ đó.

Khi đã tiếp xúc và nghiên cứu nhiều trạng thái như thế, thì sẽ kết luận được rằng, tất cả chỉ là vô thức vẽ ra, là ảo giác, là thứ tưởng tượng không có thật. Nó cũng na ná chuyện lên đồng.
Ví dụ, ông Hoàng Bảy, hôm rằm thì “nhập” vào cả ngàn cô đồng cùng lúc trên khắp Việt Nam, múa loạn cả lên, chửi bậy, hút thuốc. Vô thức đã bị ám thị bởi những tính cách đó và nó xây dựng hình ảnh như thật luôn.

Nếu các nhà ngoại cảm cho vong áp vào mình, thì hậu họa họ chịu, nhưng họ áp vong vào người nhà liệt sĩ, tôi cực lực phản đối. Bởi vì, như vậy, họ đã biến người thân liệt sĩ thành người “tâm thần” trong thời điểm đó. Bộ não người bị áp vong đã chính thức bị tổn thương, nặng hay nhẹ mà thôi.

Bạn cứ để ý mà xem, người tâm thần luôn nghĩ mình là đấng tối cao, hoặc luôn đi lang thang cứu nhân độ thế, thậm chí “nhìn” thấy người vô hình và cứ thế nói chuyện. Vô thức hoạt động, ý thức bị mất, đấy là người tâm thần. Khai mở vô thức, đưa người ta vào trạng thái “vong nhập”, tức là trạn thái của tâm thần. Người nào thần kinh kém, không thoát được trạng thái đó, thì có thể sẽ thành hoang tưởng, tâm thần, hoặc nhẹ hơn thì bị stress, tâm trạng bất ổn, lúc vui lúc buồn, nóng giận vô cớ, hoặc luôn nhìn thấy vong ma...

Không bị sao thì do thần kinh khỏe, quá may mắn. Quá trình đi điều tra, tôi đã gặp vài người chết vì hiện tượng “vong nhập”. Bệnh viện Nghệ An có thời điểm quá tải về người tâm thần do đi áp vong.

Những nhà ngoại cảm áp vong vào người nhà liệt sĩ, là họ rất khôn. Nếu tìm được mộ, họ sẽ nhận vơ là do mình, còn không tìm được, tìm sai, thì họ bảo do vong chỉ sai, do vong không muốn tìm về, do chưa thành tâm... Họ phủi sạch trơn với đủ các loại lý lẽ, mà người mê muội thì tin lý lẽ đó là đúng.

- Vậy theo anh, các nhà ngoại cảm là… lừa đảo?

Tôi xin khẳng định, 99% các cuộc tìm mộ bằng ngoại cảm là sai toét. 1% nếu có, thì có thể là ăn may, hoặc bằng khoa học, thực tế, với những thông tin sẵn có, chứ không phải do ngoại cảm. Nhiều nhà ngoại cảm ban đầu có khả năng đặc biệt, nổi tiếng rồi, kiếm được nhiều tiền rồi, thì họ cứ lao theo, kể cả biết là tìm sai, vì đó là nghề của họ. Nhiều kẻ thì lừa đảo rõ ràng như Cậu Thủy, như Vũ Thị Hòa. Nhiều người tôi quen, họ rất tốt, rất có tâm, nhưng có thể họ đang bị hoang tưởng về khả năng của mình, nên cứ tiếp tục đi tìm mộ và tìm sai mà bản thân họ cũng không biết. Tôi chỉ tin những người tỉnh táo, không sử dụng ngoại cảm để tìm mộ mà thôi.

- Rất nhiều nhà khoa học, nhà nghiên cứu, với cấp hàm giáo sư, tiến sĩ, chẳng lẽ cũng không phân biệt được đúng - sai trong ngoại cảm tìm mộ?

Tôi tin là họ biết đúng - sai trong hiện tượng tìm mộ bằng ngoại cảm. Tuy nhiên, một số trong họ có thể bị lợi ích làm mù quáng. Nhà ngoại cảm nào, sau khi nổi tiếng, cũng đều trở nên giàu có. Muốn nổi tiếng, kiếm tiền dễ, thì họ cần một cuộc nghiên cứu, khảo nghiệm như một đề tài của một cơ quan khoa học nào đó. Các nhà khoa học đáp ứng được điều đó, và giúp họ một tấm giấy kiểu như chứng nhận là cộng tác viên, cán bộ của đề tài nghiên cứu. Họ dùng cái đó để lòe thiên hạ, tạo niềm tin với cộng đồng.
Dân mình thì dễ tin, thấy họ đang là đối tượng nghiên cứu, lại cứ tưởng được chứng nhận nhà ngoại cảm rồi. Tôi cũng xin cảnh báo, là ở Việt Nam không có cơ quan nào có thẩm quyền cấp giấy, hay thẻ chứng nhận là “nhà ngoại cảm” cả. Đó toàn là những chức danh tự phong của họ, hoặc của người dân dành cho họ.

- Được biết, anh từng có thời gian viết nhiều bài về chuyện tìm mộ của giới ngoại cảm, sau này vì sao anh lại phản bác rất mạnh mẽ như vậy?

Tôi thừa nhận là đã từng có thời gian sai lầm và tôi luôn nói ra cái sai lầm đó. Hồi 2005, cùng với hầu hết nhà báo, cả các giáo sư, tiến sĩ, đều tin và hào hứng viết bài về chuyện này. Các bài viết của tôi đều dựa vào tài liệu nghiên cứu của các GS.TS. Không tin vào những người có học hàm học vị thì tin vào ai? Lúc đó, còn trẻ, là nạn nhân cũng dễ hiểu. Tuy nhiên, khi tiếp xúc thật sự với các nhà ngoại cảm, đi theo họ tìm mộ, xem họ áp vong, gọi hồn, thì tôi thực sự thất vọng, và nhận ra rằng toàn là hoang đường. Các cuộc tìm mộ đều toàn đào tổ mối, đất đen, xương thú...

Mất dạy hơn nữa, là họ toàn xúi thân nhân các gia đình vào nghĩa địa lúc nửa đêm đào trộm hài cốt ở nghĩa trang toàn liệt sĩ vô danh. Nhà nước không tin vào ngoại cảm, nên cấm việc tự tiện đào bới mộ liệt sĩ trong nghĩa trang, thế nhưng, họ vẫn xúi dân vào đó đào trộm. Có cả vạn vụ đào trộm như thế. Sau này, nếu đất nước giàu có, phát triển, muốn xây dựng ngân hàng gen, giám định các hài cốt, thì cũng không làm được, vì mộ bị trộm hết rồi.

Nhận ra sự thật rồi, thì khoảng năm 2011, tôi viết một mạch liên tiếp dễ đến 100 bài vạch mặt hiện tượng này. Thậm chí, khi phong trào áp vong tìm mộ rầm rộ, tôi kết luận luôn là các nhà “ngoại cảm” điên khùng đang gieo rắc mê tín dị đoan ra xã hội. Những người đi áp vong, rơi vào trạng thái đó, chính là trạng thái của ảo giác, chính là trạng thái của tâm thần. Loạt bài đó gây hiệu ứng kinh khủng, và góp phần vào việc giải tán các trung tâm áp vong. Ai chẳng sợ bị tâm thần. Suốt từ đó đến nay, tôi đã phải tiếp rất nhiều người bị hoang tưởng sau khi đi áp vong tìm mộ. Có những cô gái rất đẹp, con nhà giàu, thậm chí người mẫu, công việc lương vài ngàn USD, mà tự dưng thành hoang tưởng, suốt ngày nhìn thấy “ma”. Họ là nạn nhân thảm khốc của đám ngoại cảm dùng trò áp vong để tìm mộ.

- Xin cảm ơn anh!
Nhật Linh (thực hiện)

http://suckhoe.com.vn/tiem-nang-con-nguoi/-xung-quanh-viec-nha-bao-pham-ngoc-duong-dua-loi-%E2%80%9Cthach-do%E2%80%9D-trieu-dong-voi-%E2%80%9Cnha-ngoai-cam%E2%80%9D-noi-tieng-nguyen-ngoc-hoai-49-71257-article.html




Cơ quan của Hội Giáo dục Chăm sóc Sức Khỏe Cộng đồng Việt Nam
Tòa soạn: Số 7, Ngõ 151B/88 Thái Hà, Đống Đa, Hà Nội
Điện thoại: 04.3722.6333. Fax: 04.3722.6333
Email: baodientu.skcd@gmail.com
Hotline: 0973 82 66 55
Giấy phép hoạt động Báo điện tử Sức khỏe cộng đồng số 153/GP - BTTTT Hà Nội, ngày 12-05- 2014.
Tổng biên tập: Nhà báo Lê Thấu
Phó Tổng Biên Tập: Nhà báo Nguyễn Thu Trang
Tổng Thư Ký Tòa soạn: Nhà báo Bùi Lương Việt






---

BỔ SUNG


.
.

1. Lấy về từ Fb của Phạm Ngọc Dương

"
















"

"
Phạm Ngọc Dươngさんが写真16件を追加しました。
2時間前
Như đã hứa, tôi không thèm cãi nhau trên FB nữa, mà phang trên báo, nếu nhà nhạy cảm kia thích chiến đấu.
(Để tránh chuyện già mồm chửi bới và từ chối cuộc thách đấu với các lý do muôn thuở: khả năng ngoại cảm không thường xuyên, áp lực dư luận, sự thành tâm của người thân liệt sĩ, không nên lôi liệt sỹ ra thách đố... tôi thay đổi phương thức thách đấu, đó là xét nghiệm luôn những ngôi mộ mà nhà ngoại cảm Hoài đã tìm được và đang lấy ra làm bằng chứng lăng xê cho khả năng của mình. Lời thách đố đã đưa lên báo, nên không phải nói cho vui. Quan trọng là nhà ngoại cảm kia có đủ dũng khí để chấp nhận lời thách đấu hay lại chỉ biết chửi đổng)
Đây là bài phỏng vấn trên báo Sức khoẻ cộng đồng:
XUNG QUANH VỤ LÌNH XÌNH LỜI THÁCH ĐỐ CỦA MỘT NHÀ BÁO VỚI NHÀ NGOẠI CẢM NGUYỄN NGỌC HOÀI: 99% TÌM MỘ BẰNG NGOẠI CẢM LÀ SAI SỰ THẬT?
Mấy ngày nay, thế giới mạng dậy sóng với cuộc thách đố giữa nhà báo Phạm Ngọc Dương (Trưởng ban Phóng sự Báo điện tử VTC News), với nhà ngoại cảm Nguyễn Ngọc Hoài, một nhân vật khá nổi tiếng trong giới ngoại cảm tìm mộ hiện nay, người mới xuất bản cuốn sách Một thế giới khác, gây chú ý trong dư luận. PV Sức khỏe Cộng đồng đã có cuộc trò chuyện với nhà báo Phạm Ngọc Dương quanh cuộc thách đố này.
- Anh có thể cho biết, vì sao lại có cuộc thách đố giữa anh và nhà ngoại cảm Nguyễn Ngọc Hoài, người được cộng đồng những người tin vào hiện tượng tâm linh rất coi trọng?
Thực ra, tôi không có ân oán gì với chị Hoài cả. Tôi cũng chưa tìm hiểu nhiều về nhà ngoại cảm này, bởi chị ấy là người “nổi” về sau. Tôi vốn tìm hiểu rất kỹ các nhà ngoại cảm tiền bối so với chị ấy và còn nổi tiếng hơn chị ấy nhiều. Mới đây, tôi có bài viết cảnh báo về chuyện những trung tâm giáo dục mở các lớp khai mở não bộ cho trẻ em khoảng 6-12 tuổi. Trong khóa học đó, người ta có bài luyện bịt mắt vẫn nhận biết được màu sắc, hình dạng đồ vật. Tôi biết đây là một dạng khai mở não bộ, rất nguy hiểm, nếu không cẩn thận có thể khiến trẻ em bị hoang tưởng, nên tôi cảnh báo. Sở dĩ, tôi cảnh báo, vì ở nước ta từng có rất nhiều khóa học kiểu kích não thế này, rất nguy hiểm. Về mặt nào đó, nó giống với hiện tượng áp vong, khơi gợi cái gọi là ngoại cảm. Từ bài viết đó, tôi khẳng định luôn rằng, hiện tượng ngoại cảm áp vong tìm mộ ở Việt Nam là dạng hoang tưởng. Thực ra, tôi chỉ nhắc lại điều này mà thôi, vì tôi đã cảnh báo trên gần 100 bài báo rồi. Thế nhưng, chị Hoài đã xúc phạm tôi cũng như nghề nghiệp của tôi. Vậy nên, để đáp lại chị ấy, tôi đã đưa ra lời thách đố không chỉ với chị ấy, mà với tất cả các nhà ngoại cảm ở Việt Nam.
- Anh có thể thông tin cho độc giả biết, anh đã thách đố thế nào không?
Tôi chấp nhận bỏ ra 100 triệu đồng để trao giải. Ngoài ra, sẽ ứng trước kinh phí cho một cuộc khảo nghiệm tìm mộ. Một bên là các nhà báo điều tra giỏi, một bên là chị Hoài cùng các nhà ngoại cảm, các chuyên gia nghiên cứu đánh giá cao chị ấy. Nếu chị ấy thắng, tôi sẽ mất số tiền đó, mất cả kinh phí tìm mộ. Tôi cũng sẽ không bao giờ viết về chuyện ngoại cảm nữa, vì tôi sẽ thừa nhận tôi sai và chị ấy cũng như giới ngoại cảm tìm mộ có năng lực thật sự. Còn nếu chị ấy thua, tôi chỉ cần chị ấy giải nghệ, thừa nhận không có khả năng tìm mộ bằng ngoại cảm. Mục đích của tôi là mong muốn làm rõ việc này, chứ giới ngoại cảm cứ tìm đủ mọi lý lẽ bao biện, giải thích theo cách của họ, thì sẽ không bao giờ sáng tỏ được. Tôi muốn xã hội được thấy rõ là có ngoại cảm tìm mộ hay không, tìm mộ bằng ngoại cảm có chính xác hay không. Lời thách đố của tôi được nhiều bạn bè ủng hộ. Có người đòi góp vài trăm triệu, cốt để mong làm sáng tỏ, để người dân được thấy rõ mọi chuyện.
- Tôi cũng đã đọc phản ứng của chị Hoài cũng như tham khảo một số nhà nghiên cứu, những người tin và hiện tượng này, và họ đều nói rằng, không thể đem ngoại cảm ra thách đố được. Việc tìm mộ còn dựa vào tín tâm của gia đình muốn tìm mộ, rồi tâm lý của nhà ngoại cảm, thậm chí cả thời tiết cũng ảnh hướng đến khả năng của nhà ngoại cảm. Nếu thách đố thì rất khó.
Họ luôn bao biện như vậy, với lý lẽ cùn, nên không giúp mọi người sáng tỏ được. Nếu thế, thì tôi sẽ thách đố thế này, đảm bảo nhà ngoại cảm sẽ không bị ảnh hưởng tâm lý: Tôi biết, chị Hoài đã xuất bản cuốn sách tự truyện có tên Một thế giới khác. Tôi không đọc cuốn sách đó, tuy nhiên, với kinh nghiệm tìm hiểu ngoại cảm, kinh nghiệm nghề nghiệp, tôi cũng đoán trong sách sẽ có rất nhiều ví dụ, kể lể về các cuộc tìm mộ rất chi là ly kỳ của chị Hoài. Vậy thì, tôi sẽ thách đố chị Hoài đem hài cốt của những liệt sĩ mà chị tìm được, được nhắc đến trong sách, đi xét nghiệm ADN. Những trường hợp nào chị Hoài tìm đúng, cho kết quả chính xác, tôi sẽ chịu chi phí xét nghiệm. Còn trường hợp nào sai, chị Hoài sẽ chịu. Các gia đình có thân nhân liệt sĩ cũng không mất gì, mà làm sáng tỏ được vấn đề, không phải sống trong lo âu, thấp thỏm, không biết là xương cốt người thân hay tổ mối, xương động vật, hay là xương người khác. Tôi sẽ gửi luôn cho các anh ảnh chụp sổ tiết kiệm, với số tiền vài trăm triệu đồng để làm chứng. Đây là số tiền đóng tiền mua nhà đợt cuối của gia đình tôi. Tôi sẽ đem hết ra để thách đố với chị ấy, những mong làm sáng tỏ sự việc, giúp một bộ phận vẫn u mê tin vào trò áp vong tìm mộ tỉnh ngộ.
- Anh khẳng định trạng thái áp vong là trạng thái hoang tưởng? Và anh kết luận những người từng áp vong đã trải qua trạng thái tâm thần?
Đúng vậy. Tôi đã nghiên cứu các tài liệu nước ngoài và các chuyên gia cho rằng, đây là trạng thái hoang tưởng. Không chỉ nghiên cứu lý thuyết, mà tôi đã nghiên cứu khá nhiều nhà ngoại cảm, các cuộc áp vong tìm mộ, và tôi khẳng định luôn: 99,9% là hoang tưởng.
Tôi không bác bỏ khả năng đặc biệt của con người. Nhưng khả năng thật sự là rất hiếm và có lẽ nó không áp dụng được vào việc tìm mộ. Tôi chưa gặp bất cứ một ai có khả năng gọi là ngoại cảm, thần thông, tìm được mộ, dự đoán, dự báo... Tất cả chỉ là ảo hết: Ảo vọng, ảo thị, ảo thanh, ảo giác... ảo tất. Với các bác sĩ chuyên ngành thần kinh ở các bệnh viện hiện đại, thì đó là hiện tượng hoang tưởng.
Tôi có thể giải thích vắn tắt và đơn giản thế này: Não bộ có 2 phần gồm ý thức và vô thức. Ý thức là những cái logic, là ngôn ngữ, là cái con người nhớ được... đại loại thế. Vô thức là một mảng nào đó của não bộ, liên tục hoạt động. Vô thức vẫn chỉ đạo được cơ thể, chẳng hạn như mộng du, mơ ngủ... Vô thức có thể làm được những việc kỳ lạ nào đó, thậm chí là không tin nổi. Nhưng, liền với đó, cũng có thể là trạng thái tâm thần. Có những thi sĩ tâm thần, nhà sáng chế tâm thần, lập dị... rất nhiều là đằng khác. Người tâm thần thì rất kỳ lạ, luôn nghĩ mình là đấng tối cao, là nhất, hoặc luôn đi theo tiếng gọi của đấng tối cao. Việc khai mở một thứ gì đó ở vô thức, mà không có sự hiểu biết, kiểm soát, thì có thể thành hoang tưởng hoặc thiên tài, ranh giới rất mong manh.
Tôi tin rằng, khi các nhà ngoại cảm tập trung tinh thần, đưa bộ não của mình về trạng thái đặc biệt, thì có thể là vô thức, hoặc một bộ phận nào đó ở vô thức trỗi dậy hoạt động. Có người lúc đó mất hết ý thức, không nhớ được gì, có người ý thức vẫn hoạt động và ghi nhớ hình ảnh vô thức vẽ ra. Quan điểm của tôi, là hầu hết ngoại cảm ở Việt Nam toàn là do vô thức vẽ ra, cả hình ảnh, âm thanh, cảm giác. Trong Phật giáo họ gọi đó là tưởng thức.
Tôi ví dụ thế này: Có nhà ngoại cảm, khi tìm mộ, thì thân nhân mang tấm ảnh đến. Nhìn vào tấm ảnh, tập trung tư tưởng, gọi liệt sĩ, thì vô thức vẽ ra hình ảnh người liệt sĩ trong não. Hình ảnh liệt sĩ sống động như ngay trước mặt. Chúng ta nhìn thấy hình ảnh trước mắt, là bởi hình ảnh đó được thu vào võng mạc, được bộ não phân tích. Có nhà ngoại cảm cần phải kể tên, tuổi, ngày tháng năm sinh, quê quán. Nghe xong, thì tất cả những thông tin đó được vô thức xây dựng, vẽ ra. Có nhà ngoại cảm nhắm mắt tưởng tượng, hình ảnh liệt sĩ như đám mây cuộn về trước mắt. Liệt sĩ nào cũng như đám mây trước khi thành người thật... Có nhà ngoại cảm thấy hình ảnh sơ đồ khu vực liệt sĩ chết hiện trước mắt, trong đầu, rồi cứ thế vẽ lại... Có nhà ngoại cảm thấy tuổi trẻ của liệt sĩ đẹp giai này khác, có người chỉ thấy hình dạng lúc chết, có người luôn thấy liệt sĩ cởi truồng... Chuyện hài nhất, là có nhà ngoại cảm gọi cụ rùa lên nói chuyện và nói tiếng người. Có nhà ngoại cảm tập trung tư tưởng vào và nói tiếng “Thiên” chả ai hiểu, có người nói tiếng Tàu, có người nói tiếng dân tộc... Có người lại cục tác như gà. Có người trườn như rắn... Đấy là tưởng thức. Khi ám thị truyền vào não là thứ gì, thì tưởng thức sẽ biến thành thứ đó.
Khi đã tiếp xúc và nghiên cứu nhiều trạng thái như thế, thì sẽ kết luận được rằng, tất cả chỉ là vô thức vẽ ra, là ảo giác, là thứ tưởng tượng không có thật. Nó cũng na ná chuyện lên đồng. Ví dụ, ông Hoàng Bảy, hôm rằm thì “nhập” vào cả ngàn cô đồng cùng lúc trên khắp Việt Nam, múa loạn cả lên, chửi bậy, hút thuốc. Vô thức đã bị ám thị bởi những tính cách đó và nó xây dựng hình ảnh như thật luôn.
Nếu các nhà ngoại cảm cho vong áp vào mình, thì hậu họa họ chịu, nhưng họ áp vong vào người nhà liệt sĩ, tôi cực lực phản đối. Bởi vì, như vậy, họ đã biến người thân liệt sĩ thành người “tâm thần” trong thời điểm đó. Bộ não người bị áp vong đã chính thức bị tổn thương, nặng hay nhẹ mà thôi. Bạn cứ để ý mà xem, người tâm thần luôn nghĩ mình là đấng tối cao, hoặc luôn đi lang thang cứu nhân độ thế, thậm chí “nhìn” thấy người vô hình và cứ thế nói chuyện. Vô thức hoạt động, ý thức bị mất, đấy là người tâm thần. Khai mở vô thức, đưa người ta vào trạng thái “vong nhập”, tức là trạn thái của tâm thần. Người nào thần kinh kém, không thoát được trạng thái đó, thì có thể sẽ thành hoang tưởng, tâm thần, hoặc nhẹ hơn thì bị stress, tâm trạng bất ổn, lúc vui lúc buồn, nóng giận vô cớ, hoặc luôn nhìn thấy vong ma... Không bị sao thì do thần kinh khỏe, quá may mắn. Quá trình đi điều tra, tôi đã gặp vài người chết vì hiện tượng “vong nhập”. Bệnh viện Nghệ An có thời điểm quá tải về người tâm thần do đi áp vong.
Những nhà ngoại cảm áp vong vào người nhà liệt sĩ, là họ rất khôn. Nếu tìm được mộ, họ sẽ nhận vơ là do mình, còn không tìm được, tìm sai, thì họ bảo do vong chỉ sai, do vong không muốn tìm về, do chưa thành tâm... Họ phủi sạch trơn với đủ các loại lý lẽ, mà người mê muội thì tin lý lẽ đó là đúng.
- Vậy theo anh, các nhà ngoại cảm là lừa đảo?
Tôi xin khẳng định, 99% các cuộc tìm mộ bằng ngoại cảm là sai toét. 1% nếu có, thì có thể là ăn may, hoặc bằng khoa học, thực tế, với những thông tin sẵn có, chứ không phải do ngoại cảm. Nhiều nhà ngoại cảm ban đầu có khả năng đặc biệt, nổi tiếng rồi, kiếm được nhiều tiền rồi, thì họ cứ lao theo, kể cả biết là tìm sai, vì đó là nghề của họ. Nhiều kẻ thì lừa đảo rõ ràng như Cậu Thủy, như Vũ Thị Hòa. Nhiều người tôi quen, họ rất tốt, rất có tâm, nhưng có thể họ đang bị hoang tưởng về khả năng của mình, nên cứ tiếp tục đi tìm mộ và tìm sai mà bản thân họ cũng không biết. Tôi chỉ tin những người tỉnh táo, không sử dụng ngoại cảm để tìm mộ mà thôi.
- Rất nhiều nhà khoa học, nhà nghiên cứu, với cấp hàm giáo sư, tiến sĩ, chẳng lẽ cũng không phân biệt được đúng - sai trong ngoại cảm tìm mộ?
Tôi tin là họ biết đúng - sai trong hiện tượng tìm mộ bằng ngoại cảm. Tuy nhiên, một số trong họ có thể bị lợi ích làm mù quáng. Nhà ngoại cảm nào, sau khi nổi tiếng, cũng đều trở nên giàu có. Muốn nổi tiếng, kiếm tiền dễ, thì họ cần một cuộc nghiên cứu, khảo nghiệm như một đề tài của một cơ quan khoa học nào đó. Các nhà khoa học đáp ứng được điều đó, và giúp họ một tấm giấy kiểu như chứng nhận là cộng tác viên, cán bộ của đề tài nghiên cứu. Họ dùng cái đó để lòe thiên hạ, tạo niềm tin với cộng đồng. Dân mình thì dễ tin, thấy họ đang là đối tượng nghiên cứu, lại cứ tưởng được chứng nhận nhà ngoại cảm rồi. Tôi cũng xin cảnh báo, là ở Việt Nam không có cơ quan nào có thẩm quyền cấp giấy, hay thẻ chứng nhận là “nhà ngoại cảm” cả. Đó toàn là những chức danh tự phong của họ, hoặc của người dân dành cho họ.
- Được biết, anh từng có thời gian viết nhiều bài về chuyện tìm mộ của giới ngoại cảm, sau này vì sao anh lại phản bác rất mạnh mẽ như vậy?
Tôi thừa nhận là đã từng có thời gian sai lầm và tôi luôn nói ra cái sai lầm đó. Hồi 2005, cùng với hầu hết nhà báo, cả các giáo sư, tiến sĩ, đều tin và hào hứng viết bài về chuyện này. Các bài viết của tôi đều dựa vào tài liệu nghiên cứu của các GS.TS. Không tin vào những người có học hàm học vị thì tin vào ai? Lúc đó, còn trẻ, là nạn nhân cũng dễ hiểu. Tuy nhiên, khi tiếp xúc thật sự với các nhà ngoại cảm, đi theo họ tìm mộ, xem họ áp vong, gọi hồn, thì tôi thực sự thất vọng, và nhận ra rằng toàn là hoang đường. Các cuộc tìm mộ đều toàn đào tổ mối, đất đen, xương thú... Mất dạy hơn nữa, là họ toàn xúi thân nhân các gia đình vào nghĩa địa lúc nửa đêm đào trộm hài cốt ở nghĩa trang toàn liệt sĩ vô danh. Nhà nước không tin vào ngoại cảm, nên cấm việc tự tiện đào bới mộ liệt sĩ trong nghĩa trang, thế nhưng, họ vẫn xúi dân vào đó đào trộm. Có cả vạn vụ đào trộm như thế. Sau này, nếu đất nước giàu có, phát triển, muốn xây dựng ngân hàng gen, giám định các hài cốt, thì cũng không làm được, vì mộ bị trộm hết rồi.
Nhận ra sự thật rồi, thì khoảng năm 2011, tôi viết một mạch liên tiếp dễ đến 100 bài vạch mặt hiện tượng này. Thậm chí, khi phong trào áp vong tìm mộ rầm rộ, tôi kết luận luôn là đám ngoại cảm điên khùng đang gieo rắc mê tín dị đoan ra xã hội. Những người đi áp vong, rơi vào trạng thái đó, chính là trạng thái của ảo giác, chính là trạng thái của tâm thần. Loạt bài đó gây hiệu ứng kinh khủng, và góp phần vào việc giải tán các trung tâm áp vong. Ai chẳng sợ bị tâm thần. Suốt từ đó đến nay, tôi đã phải tiếp rất nhiều người bị hoang tưởng sau khi đi áp vong tìm mộ. Có những cô gái rất đẹp, con nhà giàu, thậm chí người mẫu, công việc lương vài ngàn USD, mà tự dưng thành hoang tưởng, suốt ngày nhìn thấy “ma”. Họ là nạn nhân thảm khốc của đám ngoại cảm dùng trò áp vong để tìm mộ.
- Xin cảm ơn anh!
Nhật Linh (thực hiện)

"
https://www.facebook.com/duongvtc/posts/1167010560059110

1 nhận xét:

  1. NÊN dẹp bỏ ngay những trò mê tín dị đoan cho xã hội trong sạch .Tôi và nhiều người đã từng ngậm mồm mà khen họ ,chỉ vì giữ danh hão cho mình, xin cám ơn nhà báo PHẠM NGỌC DƯƠNG ông đã khai những cái đầu hoang tưởng và mê muội.

    Trả lờiXóa

Khi sử dụng tiếng Việt, bạn cần viết tiếng Việt có dấu, ngôn từ dung dị mà lại không dung tục. Có thể đồng ý hay không đồng ý, nhưng hãy đưa chứng lí và cảm tưởng thực sự của bạn.

LƯU Ý: Blog đặt ở chế độ mở, không kiểm duyệt bình luận. Nếu nhỡ tay, cũng có thể tự xóa để viết lại. Nhưng những bình luận cảm tính, lạc đề, trái thuần phong mĩ tục, thì sẽ bị loại khỏi blog và ghi nhớ spam ở cuối trang.

Ghi chú (tháng 11/2016): Từ tháng 6 đến tháng 11/2016, hàng ngày có rất nhiều comment rác quảng cáo (bán hàng, rao vặt). Nên từ ngày 09/11/2016, có lúc blog sẽ đặt chế độ kiểm duyệt, để tự động loại bỏ rác.