Ghi chép linh tinh lúc rảnh việc cày ruộng và đọc sách

16/12/2015

Những cô gái Sông Hương đầu thế kỉ 21 (điểm tin từ báo chí chính thống)

Cô gái Sông Hương là vận dụng ý thơ của Tố Hữu trong tập Từ ấy.

Từ ấy đến giờ cũng tới cả thế kỉ rồi.

Dưới là tin từ các nơi, về các cô gái Sông Hương đầu thế kỉ 21.

Tất cả tin tức đều lấy về từ báo chính thống (xem nguồn ở bên dưới các tin tức).

Tháng 12 năm 2015,
Giao Blog

---




Thứ tư, 16/12/2015 | 03:00 GMT+7


Nhiều người bán dâm không biết mình bị bạo hành


"Mỗi lần tiếp khách, tôi đều hy vọng lần này gặp được người tử tế, không đánh chửi, không hành hạ", Ly kể.



Ly (32 tuổi) làm gái bán dâm 15 năm, dạt hết các góc đường "nhạy cảm" Hà Nội chứ không làm ở một nơi cố định. Tất cả tủi nhục trong nghề, chị đều trải qua. Chị kể, ai làm nghề này cũng sợ nhất bị "pháo dàn" (bị ép quan hệ với nhiều người) và chị thì gặp thường xuyên.
Có buổi tối, khách chở chị ra bãi tha ma ở ngoại thành, ép buộc quan hệ với 5 người và không cho một đồng, cũng không đèo về. Từ bãi tha ma, Ly bò lên quốc lộ, vẫy xe tải đi nhờ về thành phố. Đi được một đoạn, tài xế lại ép buộc chị "chiều" nếu không sẽ đuổi xuống. Vậy là chị gật đầu để được đi tiếp.
Theo nghiên cứu, gái mại dâm ở trong các cơ sở ít bị bạo hành hơn gái mại dâm đứng đường. Ảnh: Phương Sơn.
Hôm sau, khách rủ chị đi hát rồi chở sang Gia Lâm, đến một nhà nghỉ rồi bắt phải quan hệ với 9 người. "Họ mở luôn cửa phòng, không thèm đóng lại nữa. Có gã tay cầm con dao lam, bảo mày mà chống cự thì rạch nát mặt. Đến người cuối cùng thấy tôi nằm khóc thì cho tôi 100.000 đồng. Năm tờ 20.000 đồng ấy đến giờ tôi còn nhớ rõ", chị bình thản kể.
Ly từng đi khắp các tỉnh miền Bắc, vào cả trong Nam "hành nghề". Chị cho rằng mắng chửi, quỵt tiền chưa thể gọi là bạo hành. Khi nào bị đánh thật đau, thương tích đầy mình, vào viện khâu vá thì mới là bạo hành. Dù có bị nặng đến đâu không bao giờ chị dám báo công an, vì như thế chẳng khác nào "lạy ông tôi ở bụi này".
"Mỗi lần tiếp khách, tôi đều không thôi hy vọng lần này mình gặp được người tử tế, không chửi, không hành hạ. Chỉ có từ hy vọng thôi chứ chẳng bao giờ tránh được nếu bị bạo hành", chị nói và cho hay mỗi người bước chân vào nghề đều có lý do. Ly bảo chị mới học hết lớp 4, tuổi cũng nhiều rồi, không còn phù hợp để đi học nghề nữa.
"Là phụ nữ, ai chẳng muốn được đàn ông yêu thương. Mình đi làm thì bị ép buộc, cứ 5 phút, 10 phút một khách. Chẳng bao giờ được người ta nói một câu nhẹ nhàng, được vuốt ve chiều chuộng. Bản thân phải chiều họ, khách muốn gì mình phải làm theo", chị nói tiếp. 
Thảo (24 tuổi) là tiếp viên ở quán karaoke. Thảo kể, năm 16 tuổi làm mất xe đạp của mẹ và không dám về nhà. Thiếu nữ đang độ phổng phao bị người phụ nữ gặp ở bến xe dụ dỗ về nhà, rồi bị con trai bà ta cưỡng bức, lừa đi làm tiếp viên. "Nếu em không chịu thì nó đập cho mẻ trán, còn dọa bán sang Trung Quốc", Thảo nói.
Hiện Thảo sống với bạn tình là cửu vạn, chuyên bốc hàng hóa thuê ở bến xe. Người đó ban đầu là "khách" của cô, sau thường xuyên tìm đến rồi về ở với nhau. Lúc đầu hai người cũng tình cảm, có "bạn trai" nên Thảo hạn chế đi khách. Nhưng sau này công việc của anh ta không ổn định, hay uống rượu rồi về đánh Thảo.
"Mình cũng phải thông cảm cho người ta, có tình cảm thì thường ích kỷ. Anh ấy không lo lắng được cho cuộc sống của cả hai đứa, tự ti vì không kiếm được tiền nên đành phải để cho em đi khách, sung sướng gì đâu", Thảo cười khổ.
Đồng đẳng viên tên Hòa chia sẻ câu chuyện về hai phụ nữ bán dâm ở Tuyên Quang bị lừa bán sang Trung Quốc mà chị có cơ hội tiếp xúc. Một người bị ốm, sốt nhưng vẫn bị chủ bắt tiếp khách, không cho dùng bao cao su. Người kia bị lừa bán vào động mại dâm ở Trung Quốc, 2 năm mới được về thăm nhà nhưng không dám về. Em nói dối đi bán hàng trên biên giới, nhiều lần bị đánh nhưng vẫn cố bám trụ vì không biết phải đi đâu, về quê sợ mọi người biết thì nhục nhã.
Người phụ nữ nhiều năm hành nghề mại dâm bật khóc khi kể chuyện bị bạo hành. Ảnh: Phương Hòa.
Theo bà Nguyễn Thị Vân Anh, Phó giám đốc Viện nghiên cứu phát triển xã hội (ISDS), nhiều phụ nữ bán dâm ở Hà Nội thường bị bạo hành mà không nhận thức được. Họ chủ yếu có trình độ thấp, đến từ các tỉnh, chấp nhận công việc này vì ít có lựa chọn. Nhiều người có chồng con và bán dâm là công việc kiếm tiền nuôi sống gia đình.
"Nghiên cứu định tính của ISDS cho thấy 100% người bán dâm khi được hỏi đều cho biết ngày nào cũng bị chửi rủa, miệt thị, bị quỵt tiền, cướp tiền, đánh đập, cưỡng bức tập thể... Tất cả hành vi trên đều là biểu hiện của bạo hành giới", bà nói và cho hay, họ biết là nhục nhã, bị nhiễm bệnh tình dục, HIV nhưng khó bỏ được nghề.
Bà Vân Anh chia sẻ câu chuyện của một bác sĩ tâm lý thường xuyên thăm khám, tư vấn cho chị em làm nghề mại dâm. Nhiều phụ nữ bán dâm gặp sang chấn tâm lý mà chính họ không nhận ra được, như hay cáu gắt, chửi tục, không muốn tiếp xúc với ai, dần trở nên trơ lỳ... Nếu kéo dài dễ gặp ảnh hưởng trong cuộc sống, dạy dỗ con cái. Nhiều người còn cố gắng trốn chạy khỏi những rắc rối đó dẫn đến trầm cảm.
"Có những chuyện kể ra người khác thấy sốc, thấy nặng nề nhưng chị em chai lỳ rồi. Họ chỉ cười bảo quen rồi biết làm sao. Nếu bị đánh thì tránh khuôn mặt ra và không bao giờ dám báo công an", bà cho hay. 
Ông Đào Văn Huân, Đội phó Đội 2, Phòng cảnh sát điều tra về trật tự xã hội, Công an TP Hà Nội cho biết tình hình mại dâm ở thủ đô đang diễn ra phức tạp, nhất là sau khi bãi bỏ hình thức đưa người bán dâm vào các cơ sở giáo dưỡng. Người bán dâm bị bạo hành, bị đánh đập là có, nhưng họ không trình báo với công an do sợ bị lộ diện.
"Chị em cũng cần có nhận thức nhất định về việc bị bạo hành. Trường hợp bị bạo hành mà không muốn lộ danh tính thì có thể điện thoại hoặc viết đơn tố cáo gửi công an", ông Huân nói và thông tin thêm, nếu người bán dâm bị cưỡng bức tập thể thì người mua dâm có thể bị truy tố tội hiếp dâm theo luật hình sự. Nếu bị lừa bán sang Trung Quốc, khi về nước cũng có thể làm đơn tố cáo đến cơ quan điều tra, bắt những đối tượng buôn bán bán phụ nữ.
Theo vị đội phó, việc lập đường dây nóng hỗ trợ những người bán dâm là cần thiết, kịp thời tư vấn pháp lý khi họ bị bạo hành tình dục.
Phương Hòa
Tên nhân vật đã được thay đổi.

https://vnexpress.net/nhieu-nguoi-ban-dam-khong-biet-minh-bi-bao-hanh-3328417.html



Thứ ba, 15/12/2015 | 18:56 GMT+7

Gái bán dâm khóc kể chuyện bị bạo hành


"Nhiều lần khách gọi đi phục vụ một người nhưng đến nơi phải phục vụ nhiều người là chuyện cơm bữa", Huyền kể.


Cái lạnh mùa đông Hà Nội làm da mặt người đàn bà tên Huyền nứt nẻ, khô quắt, khác hẳn so với lúc son phấn hành nghề bán dâm. Năm nay 35 tuổi, Huyền bước chân vào nghề từ năm 16.
Cha đi tù từ nhỏ, khi ông về cũng là lúc cuộc sống của Huyền bước vào địa ngục vì bị lạm dụng tình dục ròng rã 6 năm. "Tôi mất trinh từ năm 8 tuổi. Mỗi lần nằm cạnh tôi là ông ấy đều để con dao, bảo nếu nói với ai thì ông ấy giết chết. Đến mãi năm 14 tuổi, tôi bắt đầu hiểu thế nào là nhục nhã và kể với đứa em họ. Sau đó cả gia đình biết chuyện, ông ấy đánh mắng tôi rồi dọa tự tử", chị kể.
Năm 16 tuổi, Huyền bị chị kết nghĩa lừa đi làm gái bán dâm. Lần đầu quan hệ với khách, chị mắc bệnh lậu. Sau nhờ xin bà chủ đi chữa bệnh mà chị trốn về nhà, nhưng lại bị mắng chửi. "Đêm đầu tiên tôi về nhà ngủ, bố còn đạp cửa phòng xông vào chửi. Tôi chán quá rồi bỏ nhà đi luôn, từ đó làm gái bán hoa nuôi thân. Gần 20 năm rồi, tôi không muốn về nữa", chị kể tiếp.
Huyền bước chân vào nghề bán dâm từ năm 16 tuổi. Ảnh: Phương Hòa.
Huyền có hai con trai đều đang đi học, chồng đã mất vì tai nạn giao thông. Giờ ngày chị phụ mẹ đi lấy bánh về bán, kiếm tiền nuôi con. Thi thoảng, Huyền vẫn "đi khách" vì thiếu tiền chữa bệnh. Mỗi lần đi xuyên đêm như vậy, chị kiếm được 300.000-500.000 đồng.
"Hai thằng bé đều không biết mẹ làm nghề gì nhưng người xung quanh thì coi thường khi thấy mình phấn son, váy áo đi ngang qua. Nhiều lần khách gọi đi phục vụ một người nhưng đến nơi bị pháo dàn (bắt quan hệ với nhiều người) là chuyện cơm bữa", Huyền nói và cho hay giờ sắc tàn, bệnh tật nhiều, chị muốn bỏ nghề nhưng chưa dứt hẳn được. Bị bệnh hen suyễn và đang điều trị ARV, có lần chị xin làm phụ bếp nhưng chỉ được vài ngày rồi xin nghỉ vì không kham nổi.
Huyền khóc khi kể chuyện nghề
"Nói bỏ nghề nhưng chỉ dám nghĩ trong đầu, quan trọng là có làm được hay không. Bỏ rồi phải có việc làm ổn định, ít nhất thu nhập được 3-5 triệu mỗi tháng, không thì tiền đâu mua sữa cho con, đóng tiền nhà", Thanh (36 tuổi) người nhỏ thó, lanh lảnh nói.
Thanh có hai đứa con đều là của người tình. Chị chấp nhận có con để sau này lấy nơi nương tựa về già vì gia đình trên quê đều không nhìn nhận nữa. Bước vào nghề năm bao nhiêu tuổi, chị không nhớ rõ, chỉ nhớ hồi đó mới lớn, bị mẹ mắng chửi nên tự ái bỏ quê xuống Hà Nội lang thang, đi nhờ xe tải rồi bị giở trò.
Hàng ngày, chị vẫn bán nước chè ở đầu ngõ, khi nào có khách gọi điện thì nhờ người trông hàng hộ khoảng 30 phút rồi đi. Mỗi lần "tàu nhanh" như vậy được 100.000 đồng, khách đưa 50.000 đồng cũng đành chấp nhận."Nói thật, không có cái nghề nào nhục nhã bằng đi làm cái nghề này", Thanh nói.
Đó là 2 trong nhiều câu chuyện được chính phụ nữ bán dâm chia sẻ tại hội thảo bạo lực giới đối với phụ nữ bán dâm được tổ chức tại Hà Nội ngày 15/12. Theo bà Lê Quỳnh Lan, Quản lý vùng dự án Plan tại Hà Nội, con đường từ bỏ mại dâm của nhiều người gặp khó khăn, cái khó lớn nhất là gánh nặng kinh tế khi không có tiền chi trả cuộc sống. Nhiều người có thai ngoài ý muốn và giữ lại đứa trẻ, họ cần tiền mua sữa, trả tiền học cho con.
Trong 400 phụ nữ bán dâm mà dự án hỗ trợ thí điểm chính sách và xây dựng mô hình hòa nhập cộng đồng ở Hà Nội thì hầu hết có con. Các tình nguyện viên tìm cách hỗ trợ sinh kế cho họ bằng cách giới thiệu công việc như đi học làm tóc, làm móng, bán hàng, thậm chí là mở quán nước mía, bán ốc luộc. Trong 3 năm, dự án hỗ trợ được gần 100 người tham gia học nghề và 40 người lập nghiệp.
"Khi họ tự tìm được nguồn thu nhập thay thế thì sẽ tự từ bỏ con đường bán dâm vì không ai muốn làm công việc đó cả. Nhưng con đường từ bỏ không hề dễ", bà nhấn mạnh.
Bà Nguyễn Thùy Dương, Vụ Pháp chế, Bộ Lao động Thương binh và Xã hội cho hay, nhiều chính sách phòng chống mại dâm hiện nay còn bất cập. Pháp lệnh phòng chống mại dâm có liệt kê đến các hành vi liên quan đến bạo lực giới, một số luật chuyên ngành như hình sự, hôn nhân gia đình cũng đề cập, nhưng chưa quy định rõ ràng trách nhiệm của cơ quan nhà nước trong vấn đề này.
"Bộ Lao động đang triển khai xây dựng để đến năm 2017 trình Chính phủ nâng lên thành Luật phòng chống mại dâm. Khi đó, trách nhiệm của cơ quan nhà nước sẽ được định rõ, nhất là chống bạo lực giới", bà Dương cho hay.
Theo thống kê chưa đầy đủ, hiện nay Hà Nội có khoảng 2.000 gái bán dâm hoạt động tại các địa bàn công cộng, cơ sở kinh doanh dịch vụ nhạy cảm, quán cà phê, tập trung tại các địa bàn giáp ranh như Cầu Giấy, Tây Hồ, Hà Đông, đường Phạm Văn Đồng, Đền Lừ... 
Phương Hòa

https://vnexpress.net/gai-ban-dam-khoc-ke-chuyen-bi-bao-hanh-3328397.html



Thế giới "bố mì" nhơ nhớp: Nỗi sợ truyền kiếp của gái bán dâm

LN | 
Một "gà chiến" của "bố mì", logo bản quyền được đóng trên những bức ảnh đăng tải


Khác với cách bảo kê truyền thống, các “bố mì công nghệ số” chẳng cần động đến dù chỉ một sợi lông chân của các cô gái liễu yếu đào tơ, thế nhưng vẫn khiến nhất loạt khiếp đảm.

LTS: Không giống với hình ảnh thường thấy về những “má mì” phốp pháp, mặt bự son phấn, vắt vẻo trên chiếc ghế đẩu để chèo kéo khách, các “bố mì” mà tôi có dịp quen mặt biết tên đều trông rất đỗi bình thường và che đậy bản chất bởi một công việc cụ thể.
Bảo kê kiểu... số
Với mật độ nhà nghỉ dày đặc nằm trong các ngõ phố Trần Duy Hưng và Nguyễn Khánh Toàn (Cầu Giấy, Hà Nội), Phong "bụi" nói với tôi, cậu có thể điểm ra được hàng chục nhà nghỉ có sự hợp tác với “bố mì”, làm ngơ cho hoạt động mại dâm.
Theo lời cậu bạn, hầu hết các nhà nghỉ không tham gia vào quá trình điều hành, môi giới mà chỉ đơn thuần hưởng lợi từ việc thu tiền phòng khách trả, khoảng 100-150 nghìn đồng/lượt. Ngoại trừ một số quản lý hám lợi, muốn ăn dầy nên kiêm luôn vai “bố mì”.
Trung bình một “bố mì” có khoảng 5-10 chân dài và mối quan hệ đôi bên cùng có lợi này thường khá tốt đẹp. Thế nhưng khi tình hữu hảo bị rạn nứt, bất lợi luôn thuộc về các cô gái liễu yếu đào tơ", Phong cho biết.
Quầy lễ tân một nhà nghỉ trong khu vực đường Trần Duy Hưng (Hà Nội).
Quầy lễ tân một nhà nghỉ trong khu vực đường Trần Duy Hưng (Hà Nội).
Theo đó, các “bố mì” sẽ thẳng tay trừng trị nếu gái bán dâm có các biểu hiện vi phạm một trong các hành vi sau: Xấc láo, tráo hàng (gái gọi đến phòng không phải người xem được trên mạng), thái độ phục vụ "công nghiệp" và phản bội.
Trong đó, ba hành vi đầu còn có thể sửa chữa được thông qua các biện pháp như: Nhắc nhở, hạ bài quảng cáo, hoặc bị áp lệnh “treo”.
Cậu bạn giải thích, “treo” là việc các "bố mì" hoặc quản trị viên cấm gái mại dâm hoạt động trong một khoảng thời gian nhất định để tự sửa sai, chủ yếu trong thái độ làm việc.
Gái mại dâm bị “treo” sẽ công khai danh tính còn khách làng chơi cũng nhận được khuyến cáo đanh thép về việc không nên qua lại với cô gái này.
Đối với hành vi phản bội - một hành vi nghiêm trọng, thường xuất hiện khi gái mại dâm muốn tăng giá nhưng không được "bố mì" chấp thuận. Họ sẽ tự tìm cách rời bỏ hệ thống cũ, tìm đến một "bố mì" khác.
"Nếu cô gái nào bị phát hiện phản bội, tùy lương tâm mà các "bố mì" sẽ áp dụng các hình phạt khác nhau. Nhẹ thì bỏ nghề, nặng thì chỉ có nước bán xới đi nơi khác", Phong cho biết.
Một bài viết đề nghị treo gái mại dâm có nghệ danh là Thủy Tiên trong vòng 3 tháng vì thái độ xấc láo
Một bài viết đề nghị "treo" gái mại dâm có nghệ danh là Thủy Tiên trong vòng 3 tháng vì thái độ xấc láo
Theo đó, hầu như “bố mì” nào cũng có trong tay hàng loạt những phiếu kết quả xét nghiệm của đủ các loại bệnh lây nhiễm trên đời.
Nhẹ nhàng thì các bệnh răng miệng và ngoài da, nặng hơn thì những bệnh xã hội như: Lậu, giang mai, sùi mào gà… và khủng khiếp hơn nữa là viêm gan B, thậm chí cả HIV/AIDS… để sẵn trong kho dữ liệu.
Với kỹ năng photoshop siêu đẳng và nickname uy tín, các bố mì có thể dễ dàng gán các căn bệnh khủng khiếp đó cho bất cứ cô gái nào bị coi là “không thể cải tạo được”. Và lúc ấy, việc bị đào thải chỉ còn là vấn đề thời gian.
Tuy nhiên, Phong "bụi" cũng cho biết, đây cũng chỉ là giải pháp mang nặng tính hù dọa, không mấy khi áp dụng bởi các “bố mì” thường làm ăn rất bài bản, biết nhìn trước ngó sau.
Cách thường dùng hơn cả là sử dụng nick "âm binh", viết bài bôi nhọ gái mại dâm phản bội đồng thời dùng quyền quản trị để đưa bài viết ra một vị trí có đông đảo lượt tiếp cận.
Từ cuộc chiến "bố mì"
Thời điểm Lão Hạc phát lệnh ngừng tìm kiếm Vân Anna (tên thật là Giang) cũng là lúc tôi âm thầm rút chân khỏi thế giới của nhơ nhớp của Phong "bụi" và đám ma cô bạn cậu. Tôi đi tìm Giang theo cách của riêng tôi.
Nơi Giang đang trú ngụ là một căn phòng nhỏ, tuềnh toàng, chỉ trang trí qua quýt bằng thứ giấy dán tường rẻ tiền và sâu hun hút cuối phố Dương Quảng Hàm (Cầu Giấy, Hà Nội). Từ dãy trọ, có một ngách thông thẳng đến “phố đèn đỏ” Nguyễn Khánh Toàn.
Khi tôi đến, Giang đang ngồi bó gối trên nền đất, gương mặt kém sắc nhợt nhạt không son phấn. Phía trên gác xép, một cô gái khác cũng còn khá trẻ, xinh xắn, là “đồng nghiệp” của Giang đang thiu thiu ngủ giữa các đợt đi khách tất bật.
Một gái mại dâm đang cầm cố điện thoại để gom tiền đóng phí tháng cho bố mì (ảnh chụp tháng 11/2013)
Một gái mại dâm đang cầm cố điện thoại để gom tiền đóng phí tháng cho "bố mì" (ảnh chụp tháng 11/2013)
Tôi cay đắng nhận ra rằng, chẳng vì tôi mà Giang quyết từ bỏ con đường lầm lạc. Cô đơn giản chỉ chuyển từ gã ma cô này sang tay gã ma cô khác, thay số, đổi tên, chuyển luôn mọi hoạt động sang một web đen khác mang tên: K...net.
Vì K...net vốn là đối trọng của của T...com nên không quá lo lắng việc Lão Hạc sẽ tung chiêu bẩn dìm hàng cô tại “chốn cũ”.
Theo lời Giang, ngay từ khi còn là “đào” của Lão Hạc, hằng ngày, cô đã liên tục nhận được những cuộc gọi của các “bố mì” ở nhiều diễn đàn khác nhau, muốn tuyển cô vào hệ thống với các quyền lợi vượt trội, và cuối cùng cô chọn K...net.
“Ai đang đông khách thì được đề nghị đẩy giá lên cao hơn, còn ai đang ế khách thì cũng bị dụ chuyển môi trường mới để cải thiện tình hình. Hiếm người không bị gạ gẫm”, Giang cho biết.
Đến cuộc chiến websex
Cũng theo lời Giang, ngoài việc quản lý chu đáo với “đào” hơn, mức cắt phế dễ chịu hơn, bản thân web đen K...net cũng vượt trội T…com khi số điện thoại của gái được công khai luôn cùng bài viết.
Người xem sẽ có thể lấy được số ngay chứ không cần phải xin xỏ như ở chốn cũ. Chính vì lẽ đó, lượng khách gọi đến nhiều hơn, thu nhập của các em “hàng” cũng tăng lên đáng kể.
Thế nhưng, T…com hay K...net chỉ là 2 trong số những websex đình đám đã và đang tồn tại ở mảng tăm tối nhơ nhớp của thế giới ảo.
Trước đó, ở thời điểm những năm 2012 - 2013, G....us cũng là địa chỉ ăn chơi bỏ túi của đám thanh niên ưa cảm giác khoái lạc.
Chủ websex G.us Nguyễn Huy Việt được xác định là bố mì của khoảng 60 gái mại dâm.
Chủ websex G.us Nguyễn Huy Việt được xác định là "bố mì" của khoảng 60 gái mại dâm.
Trang web này chỉ bị đánh sập vào ngày 28/9/2013, khi công an Hà Nội tiến hành bắt giữ Nguyễn Huy Việt (SN 1987, trú tại Ba Đình, Hà Nội) người sáng lập kiêm điều hành cao nhất của mạng lưới "bố mì" quyền lực tại thời điểm đó.
Quá trình điều tra cho hay, thông qua trang web, Việt đã tổ chức hoạt động môi giới mai dâm qua mạng trong một thời gian dài. Doanh thu tính riêng từ tiền quảng cáo (treo banner), bán nick quản trị và thu phí đăng bài lên tới hàng trăm triệu đồng/tháng.
Ngoài ra Việt cũng được xác định là "bố mì" trực tiếp của khoảng 60 gái mại dâm. Y cũng là người kiêm nhiều vai khác nhau trong hệ thống: Viết bài, đẩy bài, chụp ảnh...
Quyền lực quản trị viên
Theo tìm hiểu của PV, do số lượng “bố mì” ngày một gia tăng mà số lượng nick quản trị có hạn nên đã phát sinh tình trạng lobby không khác gì ngoài đời thực.
Do nắm trong tay các quyền sinh – sát như: Gỡ bài, dìm bài, gim bài, treo nick… nên “bố mì” nào cũng muốn làm thân với quản trị viên để dễ bề làm ăn.
Và cách thân quen nhanh nhất chính là con đường “cống nạp” theo tháng hoặc theo bài viết (từ 500 nghìn – 1 triệu đồng/bài).
Do đó, mỗi nick quản trị, tùy mức độ uy tín, có thể thu nhập từ vài triệu đến hàng chục triệu đồng một tháng. “Bố mì” cũng có thể đặt vấn đề mua lại những nick quản trị này, tùy quyền truy cập, có giá từ 10 đến 30 triệu đồng.
(Còn nữa) 

http://soha.vn/xa-hoi/the-gioi-bo-mi-nho-nhop-noi-so-truyen-kiep-cua-gai-ban-dam-20151208130153256.htm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khi sử dụng tiếng Việt, bạn cần viết tiếng Việt có dấu, ngôn từ dung dị mà lại không dung tục. Có thể đồng ý hay không đồng ý, nhưng hãy đưa chứng lí và cảm tưởng thực sự của bạn.

LƯU Ý: Blog đặt ở chế độ mở, không kiểm duyệt bình luận. Nếu nhỡ tay, cũng có thể tự xóa để viết lại. Nhưng những bình luận cảm tính, lạc đề, trái thuần phong mĩ tục, thì sẽ bị loại khỏi blog và ghi nhớ spam ở cuối trang.

Ghi chú (tháng 11/2016): Từ tháng 6 đến tháng 11/2016, hàng ngày có rất nhiều comment rác quảng cáo (bán hàng, rao vặt). Nên từ ngày 09/11/2016, có lúc blog sẽ đặt chế độ kiểm duyệt, để tự động loại bỏ rác.